Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1340 -



Chương 1340 -



Harold tặc lưỡi một tiếng: “Người chăm sóc Bất Độc bị sao vậy?”Bé rồng đen quay người đi vào góc sâu trong khu phố thương mại, hắn muốn tìm một nơi rộng rãi để hóa rồng.Cơ Phi Mệnh nghĩ nhiều hơn, gọi bà chủ lại: “Cô định làm sao?”Lộ Dao ngạc nhiên: “Làm sao gì cơ?”Cơ Phi Mệnh rũ mắt, muốn sắp xếp từ ngữ cho thích hợp nhưng phát hiện chuyện đó cực kỳ khó khăn: “Tôi thấy có thể chuyến này là một cái bẫy.”Lộ Dao: “Bẫy gì?”Cơ Phi Mệnh cắn răng, quyết định sắm vai tiểu nhân ở ác vô lễ một lần: “Sau khi Bất Độc về núi Thiên Môn thì dần ít liên lạc với cô, có lẽ ngài ấy đã không còn là đứa trẻ ngưỡng mộ cô từ lâu rồi. Tôi từng thờ phụng một vị thần nên biết nhiều hơn người ta một ít. Một thế giới chỉ có một vị thần, cô và người trẻ ắt phải tranh nhau. Có lẽ lần này chính là cái bẫy dụ cô vào Thần vực của ngài ấy.”Thần linh ở trong Thần vực ở mình, chính là sự tồn tại mạnh nhất.Nói xong hết, mặt Cơ Phi Mệnh hơi đỏ lên, rũ mắt không dám nhìn Lộ Dao.Tranh đoạt thần vị, nói ra nghe có vẻ viển vông, nhưng quả thật sau khi thần cũ sụp đổ thì thế giới này đã xuất hiện hai sự tồn tại sở hữu tư chất người trẻ.Hiển nhiên bà chủ là bên có thực lực mạnh hơn, nhưng Cơ Phi Mệnh vẫn thấy lo lo.Nhất định Lộ Dao sẽ mềm lòng với Bất Độc.Cũng giống Cơ Phi Thần chọn lọc theo tình cảm, Cơ Phi Mệnh cũng vậy.Ông ta cũng thích Bất Độc, thích người trẻ đáng yêu ngây thơ tựa tuyết trắng ấy, nhưng nếu đặt người trẻ và bà chủ lên bàn cân so sánh thì ông ta sẽ không chút do dự lựa chọn bà chủ.Lộ Dao tiến lên một bước, giơ tay vỗ nhẹ lên vai Cơ Phi Mệnh: “Không cần nghĩ nhiều thế, cũng không cần lo lắng, những khả năng ông dự liệu đều sẽ không xảy ra.”Cơ Phi Mệnh sững sờ, buột miệng thốt ra: “Mục đích của cô không phải thành thần sao?”Một tiếng rồng bay vang lên giữa núi, làm không ít chim chóc thú non không kịp chạy ngất xỉu.Lộ Dao leo lên cổ bé rồng đen, lại cúi xuống đưa tay ra với Cơ Phi Mệnh: “Vẫn luôn không nói cho ông biết, hai ba năm trước, tôi bị mất trí nhớ, sau khi tỉnh lại đã sở hữu khu phố này. Còn tại sao tôi xuất hiện ở đây, muốn đi đâu thì đến giờ vẫn còn là câu đố.”Cơ Phi Mệnh mượn lực leo lên lưng rồng, hai tay siết lấy quần áo của bà chủ.Lần đầu cưỡi rồng, ông ta căng thẳng đến mức không thể suy nghĩ được gì, cũng không phản ứng gì với bí mật động trời bà chủ thản nhiên tiết lộ.Harold dang rộng cánh rồng, núi non rung lắc.Nhân viên của khu phố thương mại dồn dập chạy ra, trông thấy con rồng đen khổng lồ cao to như ngọn núi thì tim chợt ngừng đập, không nói nên lời.Là rồng là rồng!Thật sự là rồng đó!!!Cảnh tượng trước mắt quá đỗi diệu kỳ!Dù ở khu phố thương mại nhưng nhất thời các nhân viên vẫn không thể khôi phục sự bình tĩnh, nhìn theo hướng bé rồng đen bay đi thật lâu....Bầu trời núi Thiên Môn, bé rồng đen phe phẩy cánh rồng, móng rồng không ngừng tấn công kết giới, hắn thấy hơi bực hội.“Kết giới này nhìn thì mỏng dánh thế mà cũng chắc lắm.”Lần thứ ba đến đây, hắn vẫn không phá vỡ được kết giới này.Cổng chính điện ngoài Thần Điện, nhóm Cơ Phi Thần vừa từ chân núi về, đang phủi tuyết và vụn băng dính trên người xuống, trên đầu chợt nổ ra tiếng động vang dội, ngước lên trông thấy cự long đen như sinh vật ngoài hành tinh thì ai nấy cũng sợ hãi lùi về sau.Cơ Thu Ngôn và Cơ Thanh Dương nghe tiếng chạy ra, ngẩng đầu lên nhìn, mắt đầy kinh hãi.Móng rồng to lớn sắc bén đang cào cấu tứ tung lên kết giới trong suốt, âm thanh chói tay ấy như sấm vang chớp giật, nện vào làm tim họ đập loạn xạ, đồng tử co rút, bỗng chốc không thể phản ứng gì.Tiếng rít và đòn tấn công làm người ta sợ hãi kia chỉ duy trì trong vài phút, mọi người cho rằng quái vật không thể phá vỡ được kết giới của người trẻ bèn chậm rãi thở phào một hơi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận