Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 184 - "Cô có một cơ thể vô cùng đặc biệt." 3



Chương 184 - "Cô có một cơ thể vô cùng đặc biệt." 3




"Cô có một cơ thể vô cùng đặc biệt." 3
Một giây tiếp theo, cơ thể cô cứng lại không thể nào nhúc nhích được.
Linh Dược thành thần sau khi đọa ma, vì chấp niệm quá sâu nên trở thành tà thần.
Ngài nhảy lên vai Lộ Dao rồi dịu dàng cọ cọ làn da hơi lạnh của cô: "Cô thật đúng là một con người tâm lý thấu hiểu lòng người mà, lại còn biết đánh thức ngài ấy trước thời hạn nữa chứ. Cái cơ thể này của cô cũng coi như xứng với ngài ấy."
"Vút..." Một cái gậy gỗ tròn nhỏ bay vụt tới lao qua gò má Linh Dược, để lại một vết thương chảy ra nước màu trắng như sữa.
Ảnh Đồng đi ra khỏi bóng tối, trong tay cầm một đóa hoa sen màu vàng xinh xắn lạnh lùng nhìn Linh Dược: "Một đọa thần mà cũng dám âm mưu muốn phục sinh thần linh. Từ bỏ đi, anh không nên đặt mục tiêu lên người cô ấy."
Linh Dịch nâng mu bàn tay lên lau sạch "máu" chảy ra trên mặt rồi hừ lạnh: "Anh cũng chỉ là một kẻ đọa ma mà thôi, không nhìn lại xem thứ gì thuộc về mình thứ gì không. Giờ ta khuất phục trước anh trước đã, lần sau ta sẽ tróc linh hồn của cô ta ra, ta chỉ cần cơ thể thôi."
Lộ Dao: "..."
Trận đánh giữa đọa thần và kẻ giết thần thì ngoạn mục cỡ nào nhỉ?
Lộ Dao còn chưa kịp phỉ nhổ trong lòng xong đã thấy Linh Dược ở bên kia bị Ảnh Đồng đè ép đến nỗi quỳ xuống đất hộc máu.
Có thể thấy được rằng Linh Dược là một vị thần rất không biết đánh nhau.
Linh Dược khạc ra một ngụm máu màu trắng rồi nói với vẻ cực kỳ khinh thường: "Giết ta rồi cô ta cũng sẽ bị kẹt lại nơi này thôi, thú vị đấy. Ra tay đi xem nào!"
Bỗng nhiên có một ngọn gió thổi qua bầu không khí đang đông cứng khiến nó chợt tan ra như bình thường. Sức mạnh đang trói buộc Lộ Dao cũng bị giải trừ.
Cô xoay người lại nhìn cây quýt ngọt con sau lưng mình một cái rồi đi tới bên cạnh Ảnh Đồng, mắt nhìn thẳng vào Linh Dược: "Rốt cuộc nguyện vọng của cậu là cái gì vậy? Có khi tôi có thể giúp cậu thực hiện cũng nên."
Linh Dược: "Chỉ dựa vào một mình cô ư?"
Lộ Dao gật đầu: "Chỉ dựa vào một mình tôi."
Cái kẻ giết thần trước mặt Linh Dược bây giờ thật sự rất đáng sợ, cũng không phải người mà Linh Dược có thể đánh lại được.
Ngài bèn thay đổi suy nghĩ chuyển sang kế hoạch kéo dài thời gian, thế là thuận miệng nói với Lộ Dao: "Ta muốn... Ta muốn giống như cả chục nghìn năm trước, bảo vệ ngài ấy, bầu bạn với ngài ấy." Sẽ không phản bội ngài ấy nữa.
Lộ Dao: "Chỉ vậy thôi sao?"
Linh Dược cười nhạo: "Chỉ vậy thôi. Nhưng e rằng cái vị giết thần này không dễ buông tay tha cho ta đâu."
Lộ Dao nhìn Ảnh Đồng.
Ảnh Đồng buông tay ra.
Linh Dược: "..."
Lộ Dao nhìn vết sẹo đã kết vảy trên mặt cậu ta: "Sao máu của cậu lại là màu trắng thế?"
Linh Dược: "Không có gì, chỉ vì bản thể của ta là một bông hoa thôi."
Lộ Dao: "Hoa Nguyệt Thần hả?"
Linh Dược không lên tiếng.
Không nói gì tức là ngầm thừa nhận.
Hoa Nguyệt Thần sống dựa vào cây quýt ngọt. Dù Linh Dược có rời khỏi cây thần thì cũng có hoa Nguyệt Thần ngày ngày bầu bạn với cây thần.
Mà cây quýt ngọt lại tiêu hoa thần lực vì thai nghén ra loài người mới nên Linh Dược dùng thần lực của mình để bồi bổ cho ngài ấy.
Sau này Thần Mộc nhất tộc hiểu ra nên cũng dùng nước hoa Nguyệt Thần tưới cho cây quýt ngọt.
Lộ Dao nói với Ảnh Đồng thêm mấy câu nữa.
Một đêm trôi qua, tia nắng nhàn nhạt lộ ra từ phía chân trời.
Cây quýt ngọt mới mọc nằm dưới tán cây, bên cạnh có thêm một bụi hoa Nguyệt Thần với nụ hoa nhỏ màu trắng be bé.
Lộ Dao hỏi: "Không có thần linh thì thế giới này sẽ biến thành gì?"
Ảnh Đồng lắc đầu: "Thế giới này đã có vị thần mới rồi, tất cả mọi chuyện sẽ vẫn bình thường."
Vị thần mới ư?
Xuất hiện từ lúc nào vậy?
Lộ Dao khá lo lắng cho tình hình nhiệm vụ của mình vì dù sao thì Linh Dược cũng đã bị xử phạt rồi.
Không biết như vậy có tính là hoàn thành nguyện vọng của thần linh không nhỉ?
Ảnh Đồng: "Tôi phải đi rồi."
Lộ Dao đè những suy nghĩ rối tung trong đầu xuống rồi ngạc nhiên hỏi: "Nhanh vậy sao?"
Ảnh Đồng: "Ừ. À đúng rồi cô qua đây một chút."
Lộ Dao tiến tới.
Ảnh Đồng nói nhỏ bên tai cô: "Cách người tí hon Nitraan có được phôi thai là..."
Lộ Dao trợn to hai mắt: "Chỉ vậy là được rồi hả?"
Ảnh Đồng gật đầu, đang định dặn dò cô đừng nên tìm người làm thử lung tung.
Thì Lộ Dao chợt thò ngón tay ra chọt chọt vào chỗ dưới rốn ba tấc của Ảnh Đồng.
"Phụt..."
Một đóa hoa mọc dài ra từ trên đầu Ảnh Đồng, năm cánh hoa màu đỏ như lửa tròn trịa nho nhỏ bung xòe.
Lộ Dao ngạc nhiên: "Đơn giản thật kìa!"
Ảnh Đồng: "..."
Ảnh Đồng che đầu, hung ác trợn mắt lườm Lộ Dao một cái rồi xoay người chạy đi.
Sau đó không thấy anh xuất hiện nữa.
Lộ Dao tưới nước hoa Nguyệt Thần mình mới vắt cho cây quýt ngọt con rồi mới xoay người về khách sạn.
Lúc bước vào cửa, một tờ giấy mỏng nhanh chóng rơi xuống trước mặt cô.
Lộ Dao giơ tay ra đón lấy. Trên mảnh giấy chỉ có mấy chữ...
Đừng làm phiền người ta phi thăng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận