Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 300 - Khai tông lập phái 4



Chương 300 - Khai tông lập phái 4




Khai tông lập phái 4
Nóc của quán trà có những chiếc ly xoay tròn, trên bệ cửa sổ có các khối gỗ xếp hình và điện thoại được xếp lại với nhau tạo thành một rạp chiếu phim mini, người tí hon còn lái những khối gỗ đó đi hóng mát nữa.
Cô bé sững người, đôi mắt ảm đạm lóe lên đủ loại màu sắc, cô bé ngồi trên ghế cao, dựa vào bệ cửa sổ, say mê quan sát những người tí hon mini đáng yêu đang đi qua đi lại kia.
Người tí hon Nitraan rất thích con nít, cho dù là con nít của người khổng lồ thì họ cũng vô cùng kiên nhẫn.
Du Thục ngồi bên cạnh, trông dáng vẻ vui vẻ của con gái mình thì thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Chuyến đi này không đến sai chỗ.
Du Thục đã đặt phòng, đợi khi Trịnh Nhiễm chơi xong rồi thì sẽ đưa cô bé đi ngâm nước nóng rồi quay về phòng ăn cơm.
Đợi khi Nhiễm Nhiễm ngủ rồi thì Du Thục mới đến tìm Lộ Dao để lấy Tẩy Tủy đan.
Tiểu Trịnh chuẩn bị cơm nước xong xuôi hết thì tan làm, nhân viên người khổng lồ trực ban tuần này là Bạch Lộ.
Đợi hai đồng nghiệp rời khỏi thì Bạch Lộ mới tìm Lộ Dao: “Bà chủ, nghe Thanh Nghiên nói tiệm net có lập ra một dự án trò chơi mới, có cần họa sĩ không?”
Lộ Dao: “Ừm, chẳng lẽ cô có người muốn đề cử sao?”
Bạch Lộ lắc đầu: “Không phải, là tôi muốn thử sức.”
Không phải cô ấy không hài lòng với công việc hiện tại, chỉ là do cô ấy vốn là một sinh viên chuyên ngành mỹ thuật, nghe nói có cơ hội như thế nên không kìm lòng được muốn thử.
Lộ Dao: “Tôi không hề nghi ngờ năng lực chuyên ngành của cô, chỉ là khi tôi tìm hiểu sơ bộ thì làm game không hề đơn giản. Nếu như cô vừa làm tiếp tân của khách sạn rồi lại làm thêm họa sĩ, bận rộn hai bên như thế sẽ rất mệt đấy.”
Bạch Lộ: “Tôi không sợ. Không phải Thanh Nghiên, Trình Diệp, anh Chỉ Tâm ở cửa hàng Lông Xù đều làm một lúc nhiều công việc sao? Gần đây Tiểu Trịnh cũng bắt đầu giúp anh Chỉ Tâm xử lý một số việc, không phải K Hoàng cũng đang huấn luyện mọi người sao? Họ đều có thể làm được thì tôi tin tôi cũng có thể.”
Lộ Dao che mặt.
Trên mạng ai cũng nói nhân viên luôn có một số kỹ năng đặc thù để phớt lờ mọi chuyện, sao nhân viên của cô lại tích cực như thế chứ?
Bạch Lộ: “Bà chủ ——”
Lộ Dao xua tay: “Chuyện này khoan hãy vội, để tôi suy nghĩ thêm đã.”
Hiện nay họa sĩ chưa phải là vấn đề quan trọng nhất của dự án này.
Lúc này chuông cửa hàng vang lên, có khách đến.
Nhóm người này có số lượng không ít, tất cả đều là người tí hon đến từ bộ lạc Hắc Nham.
Bạch Lộ và nhân viên người tí hon vội vàng chào hỏi họ.
Du Thục bước từ trên lầu xuống.
Lộ Dao lấy một chiếc lọ nhỏ màu xanh da trời từ trong kho ra đưa cho cô ấy.
Du Thục nhận lấy chiếc lọ nhưng lại không hề mở ra ngay: “Tôi có vài người quen làm trong ngành game này, nếu như cô cần thì tôi có thể giới thiệu cho cô.”
Bên ngoài phòng khách có bày ma pháp trận cách âm, khách hàng trên lầu sẽ không nghe được những gì dưới lầu nói.
Khả năng duy nhất chính là lúc nãy Du Thục đang đứng ở cầu thang.
Lộ Dao: “Tại sao chứ?”
Du Thục: “Tâm trạng tốt có được xem là lý do không?”
Lộ Dao cười: “Vậy thì phải nhờ chị gái giúp đỡ rồi.”
Du Thục không hề nói lời khách sáo, cô ấy lập tức lên lầu lấy điện thoại xuống, đưa thông tin liên lạc của vài người cho Lộ Dao.
Lộ Dao đang lướt màn hình điện thoại thì bỗng nhiên ngón tay khựng lại.
Trong một loạt những cái tên xa lạ kia thì lại xuất hiện một cái tên quen thuộc.



Bạn cần đăng nhập để bình luận