Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 770 - Quá lắm thì lúc về tớ nhờ K Hoàng ký tên cho cậu 1



Chương 770 - Quá lắm thì lúc về tớ nhờ K Hoàng ký tên cho cậu 1




Quá lắm thì lúc về tớ nhờ K Hoàng ký tên cho cậu 1
Sân bay của thành phố Dao Quang.
Chàng trai bước ra từ lối đi nhập cảnh của sân bay, hoang mang ngó nhìn quanh một vòng đại sảnh rộng mênh mông, cuối cùng nhìn dừng lại ở chỗ một người nào đó.
Cậu ấy đã nhìn thấy người đến đón mình.
Người đàn ông ấy mặc một bộ đồ vest màu sẫm được cắt may rất tỉ mỉ, tuổi khoảng ba mươi, tay đang cầm hai tấm bảng có viết tên trên đó.
Có lẽ là để bảo đảm rằng khách hàng cần đón có thể thấy được mình nên hai bên tấm bảng ấy còn dán thêm hai sticker rất bắt mắt, trên đó là nhân vật được ưa chuộng trong trò chơi &LTChuy;ện Lạ Phù Sinh Lục Giới>.
Trương Duệ Nghiêu kéo theo vali đi về phía người đàn ông trung niên kia: “Xin chào, tôi là Trương Duệ Nghiêu của Đại học Bách khoa Khai Dương.”
Trương Duệ Nghiêu là một cậu sinh viên năm hai của Đại học Bách khoa Khai Dương, cũng là người chơi đứng đầu trong bảng xếp hạng nạp tiền của chuỗi sự kiện Trung thu online do khu phố thương mại tổ chức.
Nói một cách chính xác thì người đứng đầu bảng xếp hạng nạp tiền của sự kiện &LTChuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới> là bạn cùng phòng của Trương Duệ Nghiêu.
&LTChuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới> là trò chơi online thể loại tiên hiệp mới được cho ra mắt cách đây không lâu, hình ảnh cực kỳ sắc nét, cốt truyện của trò chơi cũng được sắp xếp rất logic, có hai cách chơi là PVE và PVP (*). Nhìn tổng thể thì trò chơi không được xem là mới mẻ, nhưng độc đáo ở chỗ cốt truyện và thiết kế nhân vật rất sinh động và thú vị, thiết kế đồ họa cũng rất đỉnh, vừa cho ra mắt không bao lâu thì đã có được một lượng nhỏ người hâm mộ.
(*) PVP là từ viết tắt của thuật ngữ Player versus Player. Đây là chế độ chơi game giữa người và người. PVE, hay còn được hiểu là Player Versus Environment. Đây là chế độ cho phép người chơi hòa mình vào thế giới game qua các hoạt động, nhiệm vụ.
Sự kiện Trung thu vừa kết thúc hai hôm trước cũng góp phần thu hút thêm người chơi.
Trương Duệ Nghiêu là một trong những người chơi của trò chơi &LTChuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới>, nhưng điều kiện gia đình cậu ấy không được khá giả nên thỉnh thoảng mới nạp tiền vào game, vì thế rất ít khi được vào bảng xếp hạng.
Nhưng bạn cùng phòng cậu ấy lại là một đại gia thực thụ, ban đầu cậu ta không hề thích trò chơi này, nhưng sau khi chơi chung với Trương Duệ Nghiêu vài ván thì dần cảm thấy trò chơi rất thú vị.
Trong sự kiện Trung thu lần này, người bạn cùng phòng đó vì muốn lấy được phần thưởng dành cho người đứng đầu sự kiện mà đã nạp một số tiền lớn vào game, khi sự kiện kết thúc thì lại nhường cơ hội du lịch này cho Trương Duệ Nghiêu.
Do đây là chuyến du lịch trong nước nên bạn cùng phòng của Trương Duệ Nghiêu không quan tâm cho lắm.
Hơn nữa trùng hợp là nhà của người bạn cùng phòng đó nằm ngay ở thành phố Dao Quang.
Có thể nói cậu ta rất thân thuộc với thành phố này nên hoàn toàn không có suy nghĩ đến đây du lịch trong hai ngày.
Không ngờ năng suất làm việc của bên tổ chức sự kiện lại cao đến thế, sự kiện vừa kết thúc thì đã liên lạc với bạn cùng phòng của Trương Duệ Nghiêu rồi.
Sau đó bạn cùng phòng của Trương Duệ Nghiêu trưng cầu ý kiến của cậu ấy rồi nhường cơ hội du lịch hai ngày tại thành phố Dao Quang cho cậu ấy luôn.
Hai người họ cũng đã trao đổi qua với bên tổ chức sự kiện, đối phương đã đồng ý, trước khi đến đây còn ký vào bản thoả thuận khá phức tạp nữa.
Bây giờ đối phương vừa chi trả tiền đi lại, vừa cho người đến sân bay đón, xem ra không giống lừa đảo cho lắm.
Cơ Phi Mệnh gật đầu, đưa tấm bảng có tên Trương Duệ Nghiêu cho cậu ấy: “Tôi họ Cơ, tên Cơ Phi Mệnh. Cậu có thể gọi tôi là chú Mệnh. Còn một vị khách cũng xuống máy bay cùng lúc với cậu, mong cậu đợi thêm vài phút.”
Với tuổi của Tiểu Cơ thì nếu gọi là anh thì đúng thật rất khó mở miệng.
Ông ta có vai vế lớn, những đứa nhóc trong nhà trạc tuổi với Trương Duệ Nghiêu đều gọi ông ta là chú.
Lúc thấy Trương Duệ Nghiêu ông ta cũng tự động xem mình như một bậc “cha chú”.
Trương Duệ Nghiêu biết trên bảng xếp hạng nạp game còn một người chơi khác cũng đồng hạng nhất với bạn cùng phòng của mình.
Khi đó hai người họ giành vị trí hạng nhất có thể nói là rất kịch liệt, bỏ xa người đứng ba, không phân được cao thấp.
Sau đó bạn cùng phòng cậu ấy chủ động liên hệ người chơi đó, hai người họ đồng ý “bằng điểm”, lúc này trận chiến vắt kiệt sự sống của chiếc ví mới ngừng lại.
Chưa đến hai phút thì một cô gái với mái tóc dài, kéo theo chiếc vali màu hồng từ từ đi về phía hai người họ.
Cô gái đó trông không lớn lắm, quá lắm cũng chỉ hơn hai mươi thôi nhưng từ trên xuống dưới đều đắp đầy hàng hiệu.
Chẳng qua trông cô ấy lại thoáng nét u buồn, dường như có tâm sự gì đó.
Cô ấy bước đến trước mặt chú Cơ, tự giới thiệu: “Cháu là Lâm Uẩn.”
“Cơ Phi Mệnh, nhân viên đưa đón khách hàng của &LTChuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới>. Tôi đã đón được hai người, phiền hai người đợi chút để tôi chụp tấm hình báo cáo lại.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận