Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1192 -



Chương 1192 -



Lục Minh Tiêu đứng bên trong cánh cửa, nhìn ra Lộ Dao đang đứng bên ngoài với ánh mắt ngạc nhiên: “Bà đang ở đâu thế? Bà trốn ra khỏi Vùng đất vô thần rồi sao?”Lộ Dao lắc đầu: “Chỉ là có việc ra ngoài thôi, qua mấy hôm nữa sẽ về ấy mà, tôi có việc muốn nhờ anh giúp.”Nghe xong lời nhờ vả của Lộ Dao thì Lục Minh Tiêu chỉ cảm thấy quá đáng.Hình như tà ma này dã biết được thân phận của anh nhưng đối phương không những không sợ mà thậm chí còn xem anh như loài người yếu ớt tốt bụng, bây giờ còn nhờ anh đưa người máy của mình ra ngoài mua xe nữa…Nhưng anh đã đồng ý rồi.Tà ma chạy đến một nơi kỳ lạ nhưng anh lại không tìm được ranh giới để vượt qua, vì để dụ dỗ đối phương quay lại nên anh quyết định làm người tốt một lần.Vấn đề giao hàng của cửa hàng cho thuê người máy đã được giải quyết, Lộ dao cũng có thể yên tâm ở lại khu phố thương mại vài ngày rồi.Nhân viên của các cửa hàng đều đã không được gặp bà chủ trong một khoảng thời gian rất dài, thế nên Lộ Dao đã đi thăm từng cửa hàng một, tốn mất hai ngày, có lẽ lúc này Bất Độc và đám người Cơ Phi Thần cũng đã về đến Thần Điện trên núi Thiên Môn rồi.Bất Độc được trở lại nơi mình sinh ra nên tình hình cũng đã tốt hơn nhiều, Lộ Dao nghe Cơ Phi Thần báo cáo xong thì cũng yên tâm hơn.Ngày cuối cùng, lúc Lộ Dao ngồi trong tiệm sách thì thấy chuyên viên và nhân viên nghiên cứu đến từ hành tinh thủ đô của đảo Quán đến, xoay mòng mòng mất cả ngày trời, lúc về đến khu phố thương mại đã là năm ngày sau.Tiệm net đã tuyển được nhân viên giao hàng mới, nhân viên được đề cử khá nhiều, cuối cùng sau khi phỏng vấn thì chọn được một nhân viên tên Trịnh Tử Thu.Cô ấy là em họ của trợ lý Tiểu Trịnh làm việc ở khách sạn suối nước nóng, là sinh viên gần tốt nghiệp.Trịnh Tử Thu điền sai nguyện vọng lúc thi đại học, sau khi điều chỉnh lại thì trúng tuyển vào một trường đại học chuyên ngành Logistics nào đó của thành phố Lâm, nay gần tốt nghiệp nên đang buồn rầu vì chuyện tìm việc.Trịnh Tử Dương vừa thấy tin nhắn mà Lộ Dao gửi trong nhóm là lập tức thông báo cho em họ của mình ngay.Trịnh Tư Thu rất gan dạ, tin tưởng anh họ mình một cách vô điều kiện, vừa nhận được thông tin là chạy đến thành phố Dao Quang để phỏng vấn ngay.Hôm phỏng vấn, đích thân Lộ Dao đến phỏng vấn sáu ứng viên của mình.Trong sáu người đó có ba người có kinh nghiệm trong ngành hậu cần, hai sinh viên mới tốt nghiệp chuyên ngành liên quan, toàn bộ đều là nam cả.Chỉ có một mình Trịnh Tử Thu là nữ, hơn nữa còn là một cô gái cao to với ánh mắt trong veo nữa.Không biết có phải là bị cơ thể ấy ảnh hưởng hay không nhưng Lộ Dao cứ thấy Trịnh Tử Thu rất giống một bụi cây nhỏ mới mọc mầm, tươi tắn và rạng rỡ.Sau khi phỏng vấn xong thì Lộ Dao không hề công bố kết quả ngay mà mời sáu người họ lần lượt đến địa điểm chỉ định để nhận hàng.Trước khi vào làm chính thức, Lộ Dao không ký thỏa thuận giữ bí mật với bọn họ.Còn bí mật của khu phố thương mại thì ít nhiều gì sáu người họ cũng đã được nghe người giới thiệu nói qua rồi.Chỉ một kiểm tra nho nhỏ mà trong sáu người họ chỉ có một mình Trịnh Tử Thu là làm tròn trách nhiệm, không xảy ra sai sót trong công việc, cũng không hề đắc ý vênh váo và có ý định tiết lộ bí mật của khu phố thương mại với người ngoài.Cuối cùng Trịnh Thử Thu đã được nhận vào vị trí trống của Cơ Phi Thần ngày trước.Lộ Dao quay lại khu phố thương mại một chuyến, bận rộn tới lui cũng đã mất hết mười ngày, cuối cùng đã giải quyết ổn thoả những vấn đề chồng chất bấy lâu.Một đêm khuya nào đó, Lộ Dao bỏ ra thêm năm triệu nhân dân tệ lần nữa để đi qua Tinh Môn, quay về cửa hàng cho thuê người máy.Nhìn vào số dư còn sót lại trong tài khoản, Lộ Dao chỉ biết lẳng lặng nghiến chặt răng.Lần này quay về nhất định phải giải quyết cho xong nhiệm vụ, đừng mong moi móc thêm một đồng một cắc nào trong tài khoản của cô nữa.Thị trấn Đồng Hoa cũng đang là buổi tối, bầu trời đêm được phủ đầy sao sáng, xếp thành một dãy ngân hà rực rỡ.Trong con đê nằm trước cửa hàng cho thuê người máy, những cái bóng đen nằm uốn éo như một con chó hoang ngửi được mùi thơm thịt, chạy ùa đến như một cơn gió.Lộ Dao đứng đó lặng lẽ nhìn bọn họ, cô sẽ không chạy trốn nữa, sẽ không mặc cho họ tiếp tục đuổi theo mình nữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận