Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 218 - Thân phận từ “K Hoàng” xuống cấp thành “Tiểu Chung” 1



Chương 218 - Thân phận từ “K Hoàng” xuống cấp thành “Tiểu Chung” 1




Thân phận từ “K Hoàng” xuống cấp thành “Tiểu Chung” 1
Giờ nghỉ trưa kết thúc, Lộ Dao ngồi trông quầy bar lại luôn ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa.
Trình Diệp hỏi với vẻ khó hiểu: "Sao vậy bà chủ?"
Lộ Dao: "Hôm qua có người nộp hồ sơ xin việc. Sáng nay tôi mới thông báo cho anh ta tới phỏng vấn nhưng không biết anh ta có tới không."
Trình Diệp: "Xem ra đây là một người rất phù hợp nên làm bà chủ chú ý như vậy."
Lộ Dao không nhịn được cười: "Có phù hợp hay không thì tôi chưa dám nói trước. Nhưng đây đúng là là một người tôi không ngờ tới."
.
Một chiếc taxi màu vàng dừng lại ngoài đường lớn dẫn vào khu phố thương mại.
Chung Liên Gia đeo cái balo thoải mái xuống xe. Nhìn thấy con đường mòn dẫn xuống một khu phố đổ vỡ, anh ta móc điện thoại ra xác định vị trí thêm lần nữa rồi lại xác nhận với tài xế: "Khu phố thương mại mà tôi muốn tới thật sự là nơi này hả?"
Tài xế bị anh ta hỏi nhiều phát phiền: "Chính là chỗ này. Xung quanh đây trừ chỗ này ra thì không còn chỗ nào có cái tên này nữa. Nếu anh không tin thì tôi có thể chở anh về."
Chung Liên Gia hít một hơi thật sâu, vẫy tay tạm biệt tài xế taxi rồi xoay người đi xuống khỏi đường lớn.
Anh ta muốn xem thử một lần xem tại sao cái quán Internet Cafe nằm ở một nơi đổ nát như này lại dám lớn tiếng nói có thể trả lương mười nghìn một tháng.
Hứa hẹn suông như vậy có hợp pháp không thế?
Còn nữa, thật sự có khách sẽ đến nơi này à?
Chung Liên Gia đi dọc xuống theo con đường bê tông nhỏ hẹp, sau đó dừng lại trước một hàng xe đậu trong bãi đậu xe cũ nát. Càng đi vào anh ta càng cảm thấy nơi này thật quái dị.
Một khu phố bỏ hoang hẻo lánh tồi tàn không một bóng người như này mà lại có một hàng xe sang đa dạng kiểu dáng đậu trong bãi. Xe ở đây gần như không chiếc nào trùng loại với chiếc nào.
Cứ để tơ hơ bên đường như cải trắng rẻ tiền vậy.
Đi vào trong nữa mới thấy bảng hiệu treo đầy hai bên con đường bê tông nhỏ. Cửa hàng đồ ăn nhanh, quán mì, tiệm nail, cửa hàng Blind Box, khách sạn suối nước nóng,... Tất cả các bảng hiệu đều kết thúc bằng chữ "Lộ Dao". Ai không biết có khi còn tưởng tất cả các cửa hàng này đều thuộc về một người cũng nên.
Chỗ này ngay cả bắt xe cũng khó, có cần phải vậy không vậy?
Nhưng đến khi đi tới cuối đường, Chung Liên Gia nhìn thấy một quán Internet Cafe thật, trên bảng hiệu vẫn có hai chữ "Lộ Dao" kia.
Anh ta đứng giữa đường, một tay nắm chặt điện thoại di động. Số "110" đã bấm sẵn trên đó, ngón tay đang đặt trên chữ "Gọi".
Chỗ này có gì đó không đúng lắm. Nếu bây giờ anh ta xoay người chạy đi thì vẫn kịp báo cảnh sát.
Suy nghĩ trong đầu Chung Liên Gia hơi quái dị. Anh ta vừa cảm thấy nơi này lạ lùng vừa thầm cảm thấy hưng phấn.
Có lẽ anh ta đã tìm được chỗ chết thật rồi.
"K... C?" Một giọng nữ mang theo vẻ nghi ngờ vang lên sau lưng anh ta.
Killerclown là ID game của Chung Liên Gia. Phần lớn những người biết đến anh ta qua trò chơi đều sẽ gọi bằng cái tên này, cũng có người gọi anh ta bằng chữ viết tắt của ID.
Chung Liên Gia chậm rãi xoay người, thấy một nữ sinh trẻ tuổi đang đứng trước cửa khách sạn suối nước nóng.
Sau khi thấy rõ mặt anh ta, vẻ nghi ngờ lẫn ngạc nhiên trên mặt nữ sinh kia dần chuyển thành ngạc nhiên và mừng rỡ. Cô gái bước nhanh về phía anh ta: "Đúng là anh rồi. Chung..."
Chung Liên Gia giơ tay lên gãi gãi mái tóc ngắn rồi bổ sung phần còn lại cho cô gái: "Chung Liên Gia."
Bạch Lộ vừa mới dọn dẹp phòng dành cho khách trong khách sạn xong, vừa ngẩng đầu đã thấy một bóng người lướt qua ngoài cửa sổ, trông không giống đồng nghiệp trong khu phố thương mại lắm nên cô ấy mới ra ngoài xem là ai. Cô ấy không ngờ người này thế mà lại là Chung Liên Gia, thật sự không ngờ.
Cô ấy có thể được xem như là một fan nhỏ của Chung Liên Gia.
Chẳng qua Bạch Lộ không phải fan cuồng nhiệt của các tuyển thủ Esports. Đây chỉ là một sở thích nhỏ lúc rảnh rỗi của cô ấy thôi.
Thế nhưng có thể gặp được Chung Liên Gia ở một nơi như thế này, nhất là hôm qua vừa xảy ra chuyện lớn làm Bạch Lộ cảm thấy không thể ngờ nổi: "Sao anh lại tới đây thế này? Chẳng lẽ... Anh tới giải sầu à?"
Ở thế giới gốc, khu phố thương mại chỉ mở cửa với một số ít khách VIP mà thôi, thành ra Bạch Lộ thật sự không nghĩ được ra lý do nào khác.
Với thân phận tuyển thủ Esports chuyên nghiệp trước đây thì Chung Liên Gia hoàn toàn không thiếu tiền, lại vừa mới giải nghệ nên tâm trạng không tốt, muốn tìm một nơi nghỉ ngơi giải sầu nên tới khu phố thương mại cũng là hợp tình hợp lý.



Bạn cần đăng nhập để bình luận