Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1291 -



Chương 1291 -



Hệ thống hiện thực hóa ước mơ than thở: [Sao dạo này cô ngày càng dễ tính vậy? Nếu không vừa lòng cả ba phương án thì làm sao?]Lộ Dao: [Vậy chỉ đành mời khách tìm người tài khác thôi.]Ngoài tiệm có phi thuyền đáp xuống, kỹ sư cơ khí cao to và 0815 mặc đồng phục cai ngục một trước một sau đi xuống.Thích Tư Mẫn và Diêu Văn Lan lần lượt rời sự chú ý từ hai người máy đến chiếc phi thuyền khổng lồ sau lưng họ.Thích Tư Mẫn: “Đó chính là phương tiện giao thông của thế giới này?”Lộ Dao “ừm” một tiếng.Diêu Văn Lan: “Nhân viên công tác và khách hàng ở thế giới này đều là người máy cả à?”Lộ Dao: “Trong thời gian làm việc thì là vậy, đảo Quán vốn là một hòn đảo nhà giam giam giữ tội phạm người máy thông minh có giá trị tinh thần cao. Nhưng hai người yên tâm, người đến giúp hôm nay đều là nhân viên nhà nước.”Kỹ sư cơ khí và 0815 chào Lộ Dao trước, một hàng người kéo nhau đến phòng tiếp khách số 1.Kỹ sư cơ khí và cai ngục chưa từng chủ động bắt chuyện với Diêu Văn Lan và Thích Tư Mẫn, cả buổi chỉ trao đổi với Lộ Dao.Diêu Văn Lan bình thản điềm tĩnh ngồi một bên, Thích Tư Mẫn lại thấy mặt nóng hơi nóng.Không có bà chủ, quả thật cô ta không thể tiếp xúc với sự tồn tại vượt xa kiến thức thông thường này.Kiểm tra không mất quá nhiều thời gian, thiết bị cầm tay quét qua mặt Thích Tư Mẫn, từng số liệu xuất hiện trên màn hình ảo trước mặt kỹ sư cơ khí.Một lát sau, kỹ sư cơ khí nghiêng đầu nhìn Lộ Dao: “Chỉ cần đổi một con mắt điện tử người máy sao?”Lộ Dao gật đầu: “Tình trạng cơ thể của cô ấy có chịu được không?”Kỹ sư cơ khí qua loa: “Đổi một con thôi, có vấn đề gì chứ?”Giọng điệu bình thản tựa như thứ họ bàn luận chỉ là trưa nay ăn đùi gà hay là ăn thịt kho tàu.Lộ Dao: “Mang vài con có vật liệu khác nhau cho cô ấy đeo thử, xem đeo cái nào thoải mái nhất.”Kỹ sư: “Mắt người máy đã đeo thì không thể trả lại đấy.”Lộ Dao gật đầu: “Không sao, mấy cái không dùng để tôi mua lại.”Dấu ấn thần lực thống nhất ngôn ngữ trong không gian nội bộ tiệm sách cũng đã được Lộ Dao xóa bỏ, Diêu Văn Lan và Thích Tư Mẫn vẫn có thể hiểu được ngôn ngữ của người máy là vì họ đeo trượng Quy Giới mini.Lộ Dao chế tạo ra một lô khuyên tai trượng Quy Giới mới, chia cho các cửa hàng, tặng một cái cho khách hàng ghé đến vào ngày mở cửa.Diêu Văn Lan: “Bao nhiêu tiền một nhãn cầu?”Lộ Dao: “Xem chất liệu và tính năng. Tiền tệ thông dụng ở đây cũng khác với bên kia. Có phải bà xác định muốn sử dụng phương án đầu tiên không?”Thích Tư Mẫn cực kỳ tò mò về mắt người máy, nhưng cô ta không chắc là đổi rồi có thích ứng được không.Diêu Văn Lan lại không chút do dự: “Cứ đổi thử cho con bé trước đi, để tôi trả tiền cho mấy nhãn cầu không được chọn.”Nụ cười của Lộ Dao trở nên chân thành, nâng cao tông giọng: “Được nhé.”Diêu Văn Lan khẽ híp mắt lại.Người của Cơ thị nói không sai, quả nhiên bà chủ mê tiền, nhưng cô không hề nhỏ mọn.Đổi nhãn cầu cần thực hiện trong môi trường vô trùng, kỹ sư cơ khí có mang dụng cụ không gian gấp gọn đơn giản theo bên người, mở ra chính là một phòng vô trùng đơn.Chỉ cần khoảng ba phút, Thích Tư Mẫn ra khỏi phòng vô trùng.Mắt phải của cô ta đã đổi sang mắt điện tử người máy y như thật, kiểu mắt, màu mắt đều chẳng khác gì mắt trái, trông cũng y hệt mắt bình thường.Thật ra mắt người máy cũng có kiểu dáng khoa trương, nhưng yêu cầu của Thích Tư Mẫn là giống với mắt cũ nên chọn kiểu dáng và vật liệu gần giống mắt người nhất.Thích Tư Mẫn ngẩng đầu nhìn xung quanh, giơ tay lên bịt mắt trái lại, chỉ nhìn bằng mắt người máy bên phải.Quả thật con mắt này có thị lực, nhìn cực kỳ rõ.Cô ta quay người đi đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài, có thể nhìn thấy áng mây xa xăm, chim robot và cả côn trùng bé xíu trong bụi cỏ.Diêu Văn Lan tiến đến: “Thế nào?”Thích Tư Mẫn quay lại, nước mắt chảy ra từ mắt trái: “Mẹ ơi, nhìn được rồi, thật sự có thể nhìn được!!!”Diêu Văn Lan: “Có khó chịu chỗ nào không con?”Thích Tư Mẫn chớp mắt thật mạnh, lại giơ tay lên dụi nhẹ: “Không có, không hề cảm nhận được dị vật.”Diêu Văn Lan: “Thật ư?”Thích Tư Mẫn lại dụi dụi: “Không có thật ạ.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận