Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 151 - “Người chết như bình hoa vỡ nát.” 1



Chương 151 - “Người chết như bình hoa vỡ nát.” 1




“Người chết như bình hoa vỡ nát.” 1
Trong mấy năm này mỗi lần người tí hon kết khế với bạn đời đều chỉ có thể dùng đá vẽ một bụi xương bồ ra trưng bổ sung cho đủ thôi chứ rất ít ai tìm được xương bồ thật.
Mặc dù đã cử hành lễ xương bồ từ rất nhiều năm trước rồi nhưng Kết Hương vẫn muốn có một chậu xương bồ chân chính.
Tử Diệp hơi không yên lòng, ánh mắt chuyển từ chậu xương bồ xuống bông hoa Nguyệt Thần hơi héo bên chân. Chợt thấy một tách trà trơ trọi ở gần đó, trong lòng cậu ấy bỗng có một suy đoán.
Không phải đây là quýt ngọt đấy chứ?
Sao Lộ Dao lại tùy tiện trồng nó ở đây thế này?
Cây quýt ngọt rất yếu ớt, như vậy sao mà nảy mầm được?
Hơn nữa hoa Nguyệt Thần cũng hơi héo.
Tử Diệp suy nghĩ xem có nên quay về bộ lạc cầm chút hoa Nguyệt Thần tới không.
Ban đầu lúc rời khỏi bộ lạc, cậu ấy chưa từng nghĩ đến việc quay về một lần nữa. Giờ lại tự tiện chạy về nói: "Trưởng lão ơi cho tôi một trăm cây hoa Nguyệt Thần để đưa đến cho người khổng lồ ở khe cây có gai nhé..."
Cậu ấy mà dám nói ra lời này chắc chắn sẽ bị đánh cho một trận rồi vứt ra khỏi bộ lạc cho mà xem.
Nhưng nói thật lòng thì thứ mà cậu ấy sợ nhất là sẽ không ai tin mình.
Kết Hương chọt chọt khuỷu tay vào Tử Diệp: "Anh nghĩ gì mà không nghe em nói vậy?"
Tử Diệp hoàn hồn: "Không có gì."
Kết Hương khoanh tay trước ngực rồi tức giận thở phì phì: "Anh nói dối."
Tử Diệp: "Anh đang nghĩ nên nói sao để thuyết phục Lộ Dao đổi xương bồ cho chúng ta. Dù sao thì cô ấy cũng chỉ có ba bụi thôi nhưng ai cũng muốn có."
Bấy giờ Kết Hương mới để ý thấy trong nhà ấm trồng hoa lặng ngắt như tờ. Ai nấy đều đang chăm chú nhìn ba chậu hoa nhỏ kia.
Cô ấy lặng lẽ kéo Tử Diệp ra ngoài rồi nói nhỏ: "Đi thôi, chúng ta mau đi tìm Lộ Dao trước."
Trong phòng nghỉ, Lộ Dao đang nằm trên giường, hai mắt nhắm nghiền, mày nhíu lại, đang rơi vào một giấc mơ kỳ lạ.
Năm Lộ Dao lên cấp hai, mẹ cô mở một cửa hàng bán đồ ăn sáng ở trấn trên.
Tay nghề của mẹ cô rất tốt, cửa hàng luôn được dọn dẹp sạch sẽ ngăn nắp, lại nằm gần trường tiểu học và trường mầm non của trấn trên nên việc làm ăn cũng coi như là không tệ.
Trường học của Lộ Dao cách nhà một tiếng đồng hồ đi xe nên cô không thể không ở nội trú.
Mỗi cuối tuần, mẹ sẽ lái xe tới trường đón cô về.
Đó là một sáng thứ bảy bình thường đến không thể bình thường hơn, trên đường về nhà, Lộ Dao đang làm nũng với mẹ rằng trưa nay mình muốn ăn sườn xào chua ngọt.
Bỗng nhiên một chiếc xe việt dã màu đen ở phía đối diện không hề tránh né mà rồ ga đâm thẳng tới.
Lộ Dao ngồi ở chỗ phó lái. Đến khi cô lấy lại được tinh thần thì tầm mắt đã mơ hồ, tay chân gần như không còn cảm giác, hơi thở cũng đầy mùi rỉ sét của máu.
Gò má cô cảm nhận được đá lạnh như băng cùng bùn đất ẩm ướt dính nhớp. Trong lòng Lộ Dao hốt hoảng: "Mẹ, mẹ ơi?"
Không có bất kỳ ai đáp lại cô.
Lộ Dao hoảng sợ, nước mắt không kiềm chế được mà chảy xuống: "Mẹ, mẹ ơi, mẹ đâu rồi?"
"Đừng khóc." Một giọng nói nóng nảy lạnh lùng chợt vang lên: "Khó nghe chết đi được."
Có người đang tiến lại gần cô. Ý thức của Lộ Dao không rõ ràng nên cứ cảm thấy người kia đi rất lâu mới đến được bên cạnh mình.
Cô muốn mở mắt ra xem nhưng mí mắt lại nặng nề sụp xuống, trước mắt bị một màu đen bao phủ, chỉ còn một chút ánh sáng lọt được vào.
Lộ Dao không xác định được rốt cuộc có phải mình đã nhìn thấy một ánh sáng bàng bạc đong đưa hình vòng cung theo gió hay không nữa.
"Bà ấy chết rồi. Người chết như bình hoa vỡ nát, dù có làm đủ mọi cách cũng không thể nào dán lại được nguyên vẹn như lúc ban đầu." Giọng nói kia lại vang lên một lần nữa, tựa như đang kề sát vào tai cô mà nói vậy: "Cô cũng sắp chết rồi đấy. Sợ không?"
Lộ Dao cố gắng hết sức nhấc mí mắt lên. Cô nhìn thấy một thiếu niên tóc bạch kim mặc áo đen đang đứng trước mặt mình với một tư thế rất quái dị.
Cô mấp máy môi thều thào: "Anh... là thần chết à?"
Thiếu niên kia ngồi xổm trên đầu chiếc xe bị lật, đôi mắt đỏ như máu, đang thò đầu xuống cửa sổ bể nát nhìn chằm chằm vào thiếu nữ bị mắc kẹt không nhúc nhích được bên trong: "Hôm nay tâm trạng tôi cực kỳ tệ hại nên đã làm mấy chuyện xấu ấy mà."
Thiếu niên nhẹ nhàng phun ra một câu rồi chậm rãi giơ tay về phía cô.
Đến khi Lộ Dao tỉnh lại lần nữa thì đã ở bệnh viện rồi. Trên người cô có mấy vết thương ngoài da do bị mảnh vụn thủy tinh đâm vào. Tài xế gây tai nạn đã bị bắt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận