Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 154 - Kỵ sĩ Thần Điện và thiếu nữ Gấu Nhảy 1



Chương 154 - Kỵ sĩ Thần Điện và thiếu nữ Gấu Nhảy 1




Kỵ sĩ Thần Điện và thiếu nữ Gấu Nhảy 1
Sau khi tới mùa Mộc Dương, quả nhiên người tí hon Nitraan trở nên sinh động hơn. Có vẻ như khách sạn cũng bắt đầu có tiếng tăm trong tộc người tí hon rồi nên ngày nào cũng có khách vào ở.
Tòa nhà gạch xanh và tòa nhà Hoa Hồng rất được khách hàng yêu thích. Ba phòng trà ở tầng thượng của các tòa nhà gạch xanh cùng phòng trà và phòng ăn ở tầng một tòa nhà Hoa Hồng đều đã được đưa vào sử dụng.
Phòng vẽ tranh và phòng đọc sách vẫn còn đang trong giai đoạn chuẩn bị. Chủ yếu là cần phải căn cứ vào sở thích của người tí hon để chế tạo "sách mini".
Ý định ban đầu của Lộ Dao là muốn cố gắng hết sức để các hoạt động trong khách sạn được phong phú hơn một chút. Cô hiểu rõ rằng cuộc sống của người tí hon Nitraan đến tận bây giờ vẫn còn dựa dẫm quá nhiều và việc săn bắn và xê dịch, gần như chưa hề sản sinh ra văn hóa văn bản gì.
Cô không hề có tham vọng muốn phổ cập "giáo dục chín năm bắt buộc" ở đại lục Nitraan mà chỉ đơn giản là muốn chế tạo ra một ít sách bỏ túi vừa dễ thương vừa có tác dụng để bọn họ đọc thôi.
"Dự án" chế tạo sách thủ công này được giao cho Bạch Lộ phụ trách nhưng việc sàng lọc nội dung thì là cô ấy và Lộ Dao cùng hoàn thành.
Lộ Dao không nhúng tay vào mảng mỹ thuật mà Bạch Lộ khá am hiểu, những nội dung còn lại thì cô chỉ sàng lọc một mình rồi giao "nhiệm vụ" vào nhóm chat của nhân viên cửa hàng.
Vừa nghe đến việc chế tạo sách cho người tí hon, một đám nhân viên không chịu ngồi yên một chỗ lập tức tràn ngập hứng thú.
Lộ Dao lấy ý kiến của nhân viên trong nhóm chat, thỉnh thoảng lại mở một cuộc họp nhỏ để thảo luận và điều chỉnh nội dung sách với mọi người nữa.
Nội dung liên quan đến các lĩnh vực xa lạ thì Lộ Dao sẽ hỏi thăm những người có chuyên môn ở dị giới rồi biên tập lại các kiến thức đó cho phù hợp với người sử dụng ở đại lục Nitraan.
Bạch Lộ chịu trách nhiệm các khâu như bản in, tranh minh họa và chế tạo.
Bộn bề nhiều việc vặt vãnh như vậy nhưng ngày nào cô ấy cũng vui vẻ vô cùng.
Sau khi công tác chuẩn bị phòng đọc sách và phòng vẽ tranh đã đi vào nề nếp, Lộ Dao lại dựng thêm một phòng âm nhạc lớn bên cạnh phòng đọc sách nữa. Bên trong được chia làm ba phòng nhỏ, tạm thời có phòng piano, phòng đàn hạc và phòng đàn cổ.
Những người tí hon Nitraan biết ca hát và nhảy múa thường dùng lá cây và thân cỏ để thổi ra âm thanh. Nhưng bọn họ không có mấy loại nhạc cụ phức tạp như piano, đàn hạc và đàn cổ.
Cơ Chỉ Tâm liên lạc với người quen đặt làm đàn piano và đàn hạc mini. Lộ Dao thì quay về triều Đại Vũ đặt làm đàn cổ và đàn tỳ bà mini.
Toàn bộ các loại nhạc cụ đều được thu nhỏ lại gấp mấy lần, còn phải giữ nguyên chức năng của chúng nữa.
Thật ra thì Lộ Dao cũng có một chút kiến thức về nhạc lý.
Nhưng dù sao thì kiến thức của cô cũng không thể bằng người chuyên nghiệp được nên cô đã mời khách của khu phố thương mại là Cảnh Ngọc Khê và những người am hiểu mảng này ở triều Đại Vũ sửa sang lại một ít kiến thức cơ bản.
Trước mắt thì mấy phòng giải trí của tòa nhà Hoa Hồng đã được sắp xếp ổn thỏa rồi. Hoa giống mà Lộ Dao đặt trước cũng đã được đưa tới.
Trước đó cô đã liên lạc với một cửa hàng bán hoa ở thành phố Dao Quang để đặt làm riêng một loạt chậu hoa phiên bản mini và một ít hoa giống.
Nhà ấm trồng hoa phía sau tòa nhà Hoa Hồng chiếm diện tích một nửa bệ cửa sổ lận nên thật ra thì diện tích cũng không hề nhỏ. Chiều cao nhà ấm đến dưới bệ cửa sổ tầng hai của tòa nhà, trên đỉnh còn được thiết kế những chỗ lõm nghiêng có thể bày chậu hoa nhỏ nữa.
Phần lớn hoa giống mà Lộ Dao chọn cao tầm năm đến mười centimet. Chậu hoa nhỏ thì chừng bảy phẩy năm centimet.
Chủng loại cũng không ít, từ hoa hồng, hoa tường vi, hoa hồng bụi lùn, tre non, bỏng nẻ mini, rêu nhung ngắn, ngoài ra mỗi giống lớn còn có thêm không ít giống nhỏ nữa.
Lúc đặt hoa Lộ Dao nhìn thấy có một loại xương bồ bỏ túi tên là "xương bồ kim tiền", cũng không lớn hơn loại hạt giống xương bồ mà hệ thống phát là bao.
Chủ cửa hàng bán hoa còn đề cử thêm một số loại nữa nhưng Lộ Dao chỉ định mua chừng đó thôi, không đặt trước quá nhiều.
Từ góc nhìn của người tí hon thì những kích thước những cái cây mini này cũng chẳng khác gì cây bình thường.
Chỉ là thực vật trên đại lục Nitraan đều có kích thước bình thường đối với con người nên lúc nhìn thấy những chậu cây mini này, nhóm người tí hon vẫn cảm thấy mới lạ.
Sau khi bộ lạc Heo Đỏ di chuyển, Munch, Dada và Chàng Vũ thường đi săn thú với đội đi săn ở gần khách sạn nên buổi trưa hay ghé qua đây ăn uống nghỉ chân.
Hôm nay lại vì ăn no quá nên bọn họ ở lại trong khách sạn tản bộ, trùng hợp nhìn thấy Lộ Dao đang ngồi trước bệ cửa sổ sửa sang lại chậu cây nhỏ.
Munch nằm trên miệng chậu hoa lớn bằng tách trà, giơ tay sờ sờ bông hoa hồng non đang rũ xuống: "Lộ Dao, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy loài hoa xinh đẹp đến vậy đấy."



Bạn cần đăng nhập để bình luận