Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 51 - Không theo lẽ thường 1



Chương 51 - Không theo lẽ thường 1




Không theo lẽ thường 1
Thời gian phỏng vấn hẹn trước là vào buổi chiều. Buổi phỏng vấn đầu tiên sẽ diễn ra tại một khách sạn trong thành phố.
Buổi sáng Lộ Dao còn phải xử lý chuyện của những cửa hàng khác nên đã qua tiệm nail gọi Bất Độc tới trông khách sạn.
Trong lễ hội tế rồng, tiệm nail lại càng nổi tiếng hơn. Khách hàng tới đặt lịch hẹn làm nail càng ngày càng nhiều.
Lúc Lộ Dao đi vào thì khách đang rất đông. Nhân viên trong tiệm bận đến nỗi chân không chạm đất.
Chỉ có đôi yêu tinh song sinh là đang đọc sách ma pháp với Bất Độc. Nghe nói Bất Độc phải tới khách sạn trông coi, Merlulu kéo Lộ Dao.
"Lộ Dao Lộ Dao, giờ Harold là cửa hàng trưởng, ngày nào cũng làm người ta phiền chết. Tôi cũng muốn đi chơi với cô mà!"
Puxiu cũng đứng bên cạnh ngước mắt nhìn Lộ Dao: "Tôi cũng muốn!"
Bọn họ cảm thấy vào lễ hội tế rồng chắc chắn ai cũng được ra ngoài chơi, chỉ có Harold là phải ở lại giúp Lộ Dao trông tiệm nên cô mới cho hắn lên làm cửa hàng trưởng.
Nhưng thật ra thì cửa hàng phó và nhân viên trong tiệm đã lục tục quay lại sau lễ hội tế rồng rồi. Ngày nào Harold cũng lải nhải chuyện mình được lên chức khiến bọn họ rất tức giận.
Tuổi Bất Độc còn nhỏ nên để cậu trông khách sạn một mình thì Lộ Dao cũng hơi lo lắng. Thế là cô đồng ý đưa cả Merlulu và Puxiu cùng đi.
Sau khi kho hàng cá nhân được nâng cấp thì có thể mang theo vật sống trong một thời gian ngắn. Thời gian đi từ tiệm nail đến khách sạn đủ để cô đưa đôi yêu tinh song sinh tới đích rồi.
Merlulu và Puxiu vốn chỉ muốn làm nũng thôi, ai ngờ Lộ Dao lại đồng ý thật nên cả hai đều vui sướng vô cùng.
Lộ Dao đưa cả Bất Độc và đôi yêu tinh song sinh tới khách sạn rồi mới yên tâm đi tới cửa hàng đồ ăn nhanh.
---
Sau đêm tế linh, cửa hàng đồ ăn nhanh và quán mì Thanh Sơn đều được nghỉ lễ một thời gian ngắn.
Vốn còn có người cảm thấy bây giờ đã có nhiều lựa chọn để giải trí và thư giãn ở Vùng đất của những giấc mơ rồi, nên cách để người dân giết thời gian cũng nhiều lên, không còn lệ thuộc vào cửa hàng đồ ăn nhanh nữa.
Ai ngờ cửa hàng đồ ăn nhanh mới nghỉ mấy ngày mà khách đã sắp khó chịu không chịu nổi nữa rồi.
Thức ăn là thứ duy trì sinh mạng của người sống.
Còn đối với linh hồn người đã chết mà nói thì thức ăn không cung cấp năng lượng nhất định để duy trì sinh mạng, nhưng lại có liên quan đến việc giúp bọn họ duy trì trí nhớ và tình cảm.
Trải nghiệm hoàn mỹ và chân thực này không có bất kỳ hoạt động giải trí nào có thể thay thế.
Sau khi thời gian nghỉ tế linh kết thúc, việc làm ăn của cửa hàng đồ ăn nhanh và quán mì Thanh Sơn còn sôi nổi hơn cả năm ngoái.
Lộ Dao lượn quanh cửa hàng một vòng, chào hỏi với nhân viên rồi ra ngoài đi sang khu vui chơi.
---
Bảo vệ trưởng khu vui chơi là Bạch Giản đang bàn chuyện trong phòng làm việc với bảo vệ Thanh.
Bạch Giản: "Chuyện mà bà chủ nói lần này rất khó khăn."
Thanh: "Vậy thì cứ báo đúng sự thật lại cho cô ấy thôi."
Bạch Giản: "Cậu nói xem cô ấy có vì chuyện này mà hạn chế việc kinh doanh của cửa hàng đồ ăn nhanh và quán mì Thanh Sơn không?"
Nhiệm vụ của bà chủ ở Vùng đất của những giấc mơ đã kết thúc từ lâu rồi. Nếu cô không muốn tiếp tục kinh doanh hai cửa hàng nhỏ này thì hoàn toàn có thể đóng cửa tiết kiệm vốn.
Thanh nhíu mày: "Bà chủ không phải là người như vậy."
Bạch Giản lắc đầu: "Cũng khó mà nói. Người sống ai cũng nhiều tham vọng, cô ấy cũng không ngoại lệ. Huống chi cô ấy còn khác hẳn với những người sống bình thường khác."
Bọn họ đã gặp rất nhiều người sống vì muốn đạt được mục đích mà dùng thủ đoạn đen tối rồi.
Thanh: "Ngài muốn làm thế nào?"
Bạch Giản: "Không thể đồng ý được nhưng lúc báo lại phải cố gắng nói năng khéo léo một chút. Tôi không muốn làm căng chuyện này."
Ông ta vừa dứt lời thì tiếng gõ cửa vang lên. Giọng của Lộ Dao truyền từ bên ngoài vào: "Bảo vệ trưởng, là tôi, Lộ Dao đây."
Bạch Giản và Thanh hai mắt nhìn nhau một cái.
Bạch Giản: "Mời vào."
Lộ Dao đẩy cửa vào, quen thuộc chào hỏi hai người rồi lập tức hỏi đến đáp án của việc xây dựng nền tảng nội bộ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận