Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1368 -



Chương 1368 -



Trục Phồn điên cuồng tìm cớ trong lòng, muốn dùng cách này để hoá giải dự cảm không tốt của mình.Lúc này trên đỉnh núi Giám Thần, Lộ Dao đứng trước cửa quan sát Phạm Thiên.Tóc dài màu bạc, đôi mắt xanh nhạt khá giống Trục Phồn, chiến giáp màu vàng, ngũ quan như tượng tạc, là một người đàn ông đẹp trai.Có điều Lộ Dao cứ có cảm giác người này không giống thần linh chí cao chút nào, trái lại càng giống một tên côn đồ gian ác hiếu chiến thích giết chóc hơn.Không đợi cô chuẩn bị, Phạm Thiên đã ra tay trước. Ông ta lấy ra một luồng thần lực nhỏ nhưng rất ngang ngược, muốn đâm thẳng vào mắt trái của cô.Lộ Dao vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích. Cái bóng núp trong bóng cô xé toạc bóng tối bay ra ngoài, muốn chém cánh tay Phạm Thiên.Phạm Thiên nhanh chóng lùi về phía sau, nhưng Lộ Dao lại không chỉ dừng lại ở đó. Cô đạp lên cái bóng nhảy lên cao, cái bóng phun ra từ bốn phương tám hướng, hoá thành những sợi dây mềm dẻo trói chặt tứ chi đối phương.Tay phải Lộ Dao ngưng tụ sức mạnh Thâm Uyên, đâm thẳng vào tim Phạm Thiên nhưng không thành công. Ông ta đã uốn mình tránh mất nên cô chỉ chặt được một khúc cánh tay. Máu tươi phun ra, suýt nữa bắn lên mặt cô.Lộ Dao nhẹ nhàng nhảy lên, bay ra đằng sau, lại ngưng tụ sức mạnh Thâm Uyên chém lên người Phạm Thiên khiến máu chảy đầy đất.Kim Việt và Trục Phồn bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ đến mức đôi mắt trừng to như sắp nứt. Trục Phồn gào lên một tiếng rồi nhào tới, nhưng cô ta bị kết giới của núi Giám Thần cản bên ngoài.Cánh cửa kiểm tra thứ ba sụp đổ. Phạm Thiên quỳ một chân trên đất, miệng ứa đầy máu tươi.Lộ Dao đạp lên máu thần, nhẹ nhàng đi vòng qua ông ta rồi lầm bầm một câu: "Hoá ra máu của thần linh chí cao cũng đẹp như vậy."Phạm Thiên sẽ không chết một cách dễ dàng như vậy, thậm chí có khi hôm nay người xuất hiện ở đây không phải ông ta thật sự cũng nên.Nhưng Lộ Dao không hề ham chiến. Mục đích của cô là vượt qua ba cửa kiểm tra và bước thẳng lên thần vị.Sau khi ba cánh cửa khổng lồ sụp đổ, thềm đá in đầy vết máu nguyền rủa xuất hiện phía sau. Lộ Dao như thấy được cả đỉnh núi bàng bạc đằng xa, khác với núi Thiên Môn lần đó.Lộ Dao nhấc chân dẫm từng bước lên bậc thang.Dưới chân núi Giám Thần, chư thần và phàm linh đều ngẩng đầu lên nhìn Lộ Dao bước từng bước lên đoạn đường cuối cùng dẫn lên đỉnh núi.thần tọa phủ đầy gai đã gần ngay trước mắt, chỉ còn ba bước nữa thôi là đến.Lộ Dao nhìn thấy người đó. Anh vẫn giữ nguyên dáng vẻ thiếu nửa người kia quỳ gối trong tuyết, mái tóc bạch kim xốc xếch, đôi mắt khép hờ, con ngươi đỏ như máu không có tiêu cự, cánh tay trái còn nguyên vẹn cẩn thận ôm lấy mấy cục xương khô.Sau khi dốc hết tất cả để trả giá cho ước nguyện, Lục Minh Tiêu chỉ còn lại một chút hồn vía cuối cùng nán lại chỗ này trông nom xác cô.Sức mạnh còn dư lại của anh băng qua các thế giới khác nhau, chờ cô đi qua rồi lại nghĩ đủ mọi cách đưa thần cốt còn sót lại của mình cho cô.Người đàn ông mang số mệnh cô độc này gần như bỏ ra tất cả những gì mình có nhưng vẫn không thể hoàn thành ước nguyện.Khu phố thương mại của Lộ Dao và ước nguyện của Lục Minh Tiêu bị chia thành hai đường thẳng riêng biệt, cuối cùng hôm nay cũng gặp nhau.Lộ Dao quỳ một chân trước mặt Lục Minh Tiêu rồi nghiêng đầu hôn nhẹ lên mặt anh. Trong lúc mơ hồ, có một thứ gì đó âm ấm trở lại cơ thể cô lần nữa.Có lẽ Trục Phồn không nói dối. Đúng là Lục Minh Tiêu đã từng hy vọng cô bước chân lên con đường rải đầy hoa kia.Nhưng vì anh cũng ước tất cả nguyện vọng của cô đều thành hiện thực nên cô sẽ không quay đầu.Lộ Dao khom lưng ôm lấy cơ thể lạnh như băng không còn lành lặn của anh, sau đó xoay người kiên định đi về phía thần tọa.Cái xác không lành lặn chỉ còn trơ lại bộ xương phía sau chậm rãi hóa thành bụi rồi tan theo gió.Lộ Dao không chần chừ lâu. Cô ngang ngược giằng hết đống gai góc xung quanh ra, phủi hết bụi bặm bám trên thần tọa rồi vững vàng ngồi xuống.thần tọa đã bỏ trống chục nghìn năm cuối cùng cũng đón chào chủ nhân mới.Dưới núi Giám Thần, phàm linh ngửa mặt trông lên, chư thần cúi đầu trông xuống.Cô là Lộ Dao, từng là phàm linh, nhưng kể từ hôm nay, cô là nữ thần Thâm Uyên, là tín ngưỡng, cũng là sự tồn tại được vạn vật ngưỡng vọng, vạn thần thần phục.Lộ Dao ngồi vững trên thần tọa, dùng một tay chống cằm rồi cất giọng nghiền ngẫm: "Ước nguyện của tín đồ trung thành nhất đã thành hiện thực. Bây giờ đến lượt bổn thần cầu nguyện."



Bạn cần đăng nhập để bình luận