Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1124 -



Chương 1124 -



Đêm khuya, phòng nghỉ dành cho nhân viên yên tĩnh không một tiếng động. Nha Loạn ngồi bệt dưới sàn nhà thở dốc, đương nhiên thở dốc ở đây là chỉ động tác thở dốc thôi chứ thực ra anh ta làm gì có hơi thở.Anh ta vừa đọc xong cuộc phiêu lưu dài hơn hai nghìn trang của quyển [Chúa Tể Của Những Chiếc Nhẫn].Sau khi mọi chuyện đã lắng xuống hết, niềm vui tràn ngập khi thoát ra được khỏi cuộc phiêu lưu mạo hiểm cũng đã trôi qua, Nha Loạn lại thấy lòng mình vô cùng trống rỗng.Nha Loạn không biết mình nên dùng từ ngữ gì để hình dung cảm giác này. Kiểu như bỗng nhiên thoát khỏi một thế giới đầy tiếng chim hót và ánh mặt trời, trở lại phòng nghỉ yên tĩnh lạnh như băng trong tiệm sách. Mọi hơi thở, mùi vị, âm thanh và cảm xúc bỗng dưng cách xa anh ta.Anh ta giống như một người đột nhiên bị giam vào một cái hộp chật hẹp vậy, ý thức trở nên trì trệ, không thở nổi.Rất nhiều hình ảnh thoáng qua trong đầu Nha Loạn, sau đó dòng suy nghĩ của anh ta dừng lại ở hai dòng chữ nhỏ trên trang bìa quyển sách [Chúa Tể Của Những Chiếc Nhẫn] này. Anh ta chợt bật người dậy, tay lật sách liên tục..."Xin chân thành dành tặng quyển sách này cho tất cả những linh hồn đang bị mắc kẹt trong lớp vỏ kim loại..."Nha Loạn quay đầu nhìn về phía ghế sô pha. Lúc này bà chủ đang yên tĩnh ngủ trên đó, hơi thở đều đều, khuôn mặt rất yên bình.Anh ta chậm rãi đưa tay ra, ngón tay kim loại cơ giới lạnh như băng từ từ bịt kín mũi miệng bà chủ rồi dần siết chặt.Khuôn mặt đang ngủ yên của bà chủ bắt đầu nhíu chặt lại, mí mắt hơi giật giật, cơ thể cũng theo đó mà giãy giụa.Nếu Nha Loạn là người nguyên sinh thì chắc chắn lúc này lòng bàn tay anh ta đã ướt đẫm mồ hôi, ấm áp nhưng rất nhanh sau đó đã lạnh toát.Có thể anh ta sẽ cảm thấy hơi ghét bỏ, cũng có thể... Sẽ cảm nhận được một nỗi sợ vô hình.Tiếc rằng anh ta đã từ bỏ cơ thể yếu ớt kia rồi... Rõ ràng là đã thay thành một cơ thể kim loại cứng rắn mạnh mẽ rồi nhưng tại sao anh ta vẫn không thể đánh bại được người đàn ông tóc bạch kim kỳ lạ đó vậy?Nha Loạn bỗng nhiên buông tay ra rồi chán nản ngồi phịch xuống bên ghế sô pha.Thân là cai ngục mạnh nhất đảo Quán, anh ta có thể nhếch nhác suy sụp nhưng chưa từng rơi vào tình cảnh thê thảm như ngày hôm nay.Bị nhốt trong thân xác một con người máy dọn dẹp nhỏ yếu nhất đảo Quán, lại vì một quyển sách mà nảy sinh những suy nghĩ tiêu cực, cũng không thể kiềm chế được mà sinh lòng ghen tị với bà chủ có cơ thể nguyên sinh.Lộ Dao vừa mở mắt ra đã thấy người máy dọn dẹp đang ngồi ngay cạnh mình. Cô chậm rãi ngồi dậy di chuyển qua chiếc ghế khác rồi cất giọng bình tĩnh hỏi: "Sao anh lại nằm ở đây vậy? Mặt tôi dính nhọ à?"Thật ra lúc Nha Loạn vươn tay tới, Lộ Dao đã tỉnh rồi.Chưa kể bản thân cô rất cảnh giác, hệ thống hiện thực hóa ước mơ và bóng đen cũng luôn để ý đến tình huống xung quanh cô. Nếu không phải Lộ Dao áp chế bóng đen lại thì có lẽ giờ phút này Nha Loạn đã bị bóng đen nóng tính chém nát vụn rồi.Nha Loạn: "Tự nhiên tôi thấy hơi hâm mộ cô thôi."Lộ Dao: "Hâm mộ tôi ư?"Nha Loạn: "Tại quyển sách kia hết, sau khi đọc xong tinh thần tôi xuống dốc hẳn đi."Lộ Dao hưng phấn hỏi: "Anh đọc xong rồi à?"Nha Loạn gật đầu hỏi dò: "Sao cô lại quyết định trưng bày bộ sách này vậy? Còn cố ý dùng tinh thần lực sáng tạo một thế giới trong đó nữa chứ."Lộ Dao bừng tỉnh: "À... Xem ra là anh mới chỉ đọc xong mà thôi, vẫn không nhìn thấy điều bất ngờ."Nha Loạn: "Điều bất ngờ gì cơ? Thế giới trong sách kia chưa phải tất cả những gì quyển sách đó có à?"Sau khi cơn buồn ngủ tan đi, Lộ Dao hơi khó ngủ nên đứng dậy đi rót một cốc nước ấm, sau đó lại mở tủ lạnh lấy thêm một miếng bánh ngọt trái cây rồi ngồi xuống hưởng thụ bữa ăn khuya: "Thì tôi đã nói là quyển sách này đáng giá để bỏ ra một số tiền lớn mua về mà. Giảm 10% là tôi lỗ vốn rồi đấy. Có điều nhận được phản hồi từ cậu tôi lại cảm thấy tất cả đều xứng đáng."Nha Loạn không còn nghe lọt tai lời Lộ Dao nói nữa. Anh ta quay đầu lại mở quyển sách ra lần nữa, muốn tìm điều bất ngờ mà bà chủ nói.Sau khi giở đi giở lại mấy lần, cuối cùng Nha Loạn cũng nhìn thấy một vòng xoáy màu đen nằm ở giữa trang sách cuối cùng: "Cái này là điều bất ngờ ư?"Lộ Dao vừa đánh răng xong đi ra: "Không ngờ đó nha, anh cũng nhạy cảm ghê ha."Nha Loạn oán thầm: "Đây mà là lời khen à?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận