Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 176 - Thức tỉnh một ít thuộc tính kỳ quái 1



Chương 176 - Thức tỉnh một ít thuộc tính kỳ quái 1




Lộ Dao thuận theo mà đẩy một cái làm Ảnh Đồng ngồi xuống đất, chỉ là anh vẫn cắn tay cô không buông.
"Tay tôi bẩn lắm." Lộ Dao nhắc nhở.
Ảnh Đồng thả ra, trong con ngươi đỏ tươi chợt lóe lên vẻ uất ức.
Lộ Dao đặt Hắc Thứ xuống để cậu ta đi về khách sạn trước.
Cô muốn ra vườn rau che nắng nên thuận miệng gọi Ảnh Đồng đi luôn.
Lộ Dao gọi anh đuổi theo nhưng không thấy sau lưng có động tĩnh gì cả.
Cô đi được mấy bước rồi quay đầu liếc mắt nhìn.
Ảnh Đồng đang bò dậy.
Lộ Dao bèn dừng chân lại chờ người ta đi đến trước mắt rồi mới khom người xuống túm lấy anh, sau đó thả anh lên vai mình.
Hai người đi thẳng tới vườn rau. Lộ Dao lải nhải kể mấy chuyện gần đây của khách sạn.
Không cần một chủ đề nhất định nào cả, cô cứ nghĩ đến đâu là nói đến nó.
Ảnh Đồng nắm chặt lấy quần áo Lộ Dao, trầm lặng ít nói giống y như người mà cô đã từng thấy trong trí nhớ của Bất Độc vậy.
Nhưng anh vẫn lắng nghe cực kỳ nghiêm túc.
Lộ Dao như này mang lại cho Ảnh Đồng cảm giác rất yên tâm. Điều duy nhất mà anh mong cầu chỉ là những phút giây bình thản vặt vãnh như vậy thôi.
Ánh mặt trời dần trở nên chói chang. Quả xà bông, rau mầm và hạt giống vừng trong vườn rau đều ủ rũ ỉu xìu.
Lộ Dao vội vàng lấy cái lán tối hôm qua đã làm xong ra phủ lên phía trên vườn rau.
Bốn phía có dãy hàng rào thấp bé được dựng lên từ cành cây, cái lán bện từ cỏ dại phủ phía trên tạo nên khung cảnh rợp bóng nhưng vẫn có gió lùa cho cây phía dưới.
Chồng cỏ phơi khô rồi đốt thành tro cuối cùng cũng được coi như là phát huy hết tác dụng.
Vườn rau không lớn nên dựng lán xong là xem như xong chuyện.
Lộ Dao định quay về khách sạn. Hôm nay nhiều người từ bộ lạc Thần Mộc tới như vậy e rằng là có chuyện gì đó.
Ảnh Đồng núp dưới cái lán cỏ khô, kề sát bên một cây xà bông rồi ngoắc ngoắc Lộ Dao.
Lộ Dao: "Sao thế?"
Ảnh Đồng mím chặt môi, vẻ mặt hơi bối rối.
Lộ Dao cười khích lệ: "Chuyện gì thế?"
Ảnh Đồng khoanh hai chân lại ngồi xuống đất, hai cánh tay đặt lên đầu gối: "Lần này tôi sẽ tiến hành xử phạt thần linh ở thế giới này."
Lộ Dao: "???"
Thần linh ở thế giới này đã từng xuất hiện rồi sao?
Cô không ý thức được rằng nếu không có thần linh thì tất nhiên sẽ thiếu đi một số nguồn manh mối quan trọng.
Ảnh Đồng cúi đầu xuống, màu đỏ nhạt từ từ lan từ cổ đến tai: "Trông cô có vẻ không thích tôi làm những chuyện đó."
Lộ Dao nhìn chằm chằm một cục nho nhỏ đang núp bên cây xà bông, có cảm giác như cái cục này càng ngày càng co lại: "Anh có lòng ghê, còn cân nhắc cho những người đáng ghét nhiều đến vậy."
Ảnh Đồng: "..."
Anh tức giận nhìn qua chỗ khác, quay lưng về phía cô không nói nữa.
Lộ Dao biết không hẳn là một trăm phần trăm nhưng hình như cô thật sự đã thức tỉnh một ít thuộc tính kỳ quái.
Cô cố gắng nín cười để nói chuyện nghiêm túc: "Tại sao thần linh của thế giới này không làm tròn bổn phận vậy?"
Ảnh Đồng: "..."
Có vẻ anh giận thật rồi.
Lộ Dao tiện tay ngắt một khúc cây nhỏ chọt chọt bả vai người tí hon: "Xin lỗi xin lỗi, tôi sẽ nghiêm túc nghe anh nói. Anh nói lại cho tôi nghe lần nữa đi?"
Ảnh Đồng đứng lên, bỏ lại một câu "ghét chết đi được" rồi nhấc đôi chân ngắn tũn bước đi không quay đầu lại.
Lộ Dao: "..."
Mặt trời càng ngày càng chói chang. Lộ Dao vứt khúc cây đi rồi theo sau Ảnh Đồng.
Quay lại khách sạn, cô tiếp tục bắt tay vào việc xây dựng cho xong phòng nhỏ.
Các vị khách đến từ bộ lạc Thần Mộc bôn ba đường dài đến đây, sau khi cảm giác mới mẻ ban đầu qua đi thì cuối cùng cũng cảm thấy mệt mỏi.
Sau bữa cơm trưa, khách lục tục quay về phòng nghỉ ngơi.
Bầu không khí yên tĩnh bao trùm cả khách sạn. Chỉ có mấy nhân viên là còn làm việc nên thỉnh thoảng phát ra chút âm thanh nhỏ.
Có bức bình phong cách âm che lại nên tiếng động này không làm ồn đến khách hàng.
Lão tộc trưởng và trưởng lão không giống đám người trẻ tuổi. Sau khi đến khu phòng dành cho khách, bọn họ tắm rửa trước sau đó ăn uống no nê, đánh một giấc đến buổi chiều mới tỉnh.
Hai người vừa đi ra khỏi phòng dành cho khách đã thấy Lộ Dao ngồi ở bệ cửa sổ đầu kia. Thế là bọn họ nhìn nhau một cái rồi từ từ đi tới.
Lộ Dao nghe thấy động tĩnh nhưng không để ý, vẫn tiếp tục công việc trên tay.
Lão tộc trưởng và trưởng lão đi tới gần nhưng không nhận được phản ứng nào nên đã đi quanh khu phòng dành cho khách mới xây mấy vòng rồi lại ngồi xuống nhìn Lộ Dao xếp hình.
Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy cách xây nhà này nên cảm thấy khá hứng thú.
Linh kiện tán loạn trên bàn. Thỉnh thoảng bọn họ lại ôm một món lên chạm ngược chạm xuôi để cảm nhận.



Bạn cần đăng nhập để bình luận