Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1360 -



Chương 1360 -



Ma Thần vẫn nhìn chằm chằm Lộ Dao, dáng vẻ thờ ơ không quan tâm lắm: "Không sao, đằng nào cũng sắp có nữ thần mới lên nhậm chức."Trục Phồn ngẩng đầu nhìn về phía Lộ Dao, miệng không ngừng gào lên: "Không thể nào!!! Sao lại là cô ta được?! Cô ta muốn ngồi lên cái ghế Giám Thần kia mà, sao có thể lấy Thâm Uyên làm nơi giáng thế được?!"Nữ thần Vận Mệnh lắc nhẹ cục xúc xắc treo bên hông sau đó hào hứng hỏi: "Bổn thần thấy vừa rồi cô kêu to gọi nhỏ với Lộ Dao nghe hùng hổ lắm mà, sao chẳng biết gì vậy?"Trục Phồn sợ hãi quay sang nhìn chằm chằm bà ấy: "Dám hỏi thượng thần biết được chuyện gì rồi?"Nữ thần Vận Mệnh vung tay một cái để những sợi tơ vàng bay ra dệt thành hình ảnh dòng sông Vận Mệnh trước mặt chúng sinh.Nữ thần tiện tay vớt một sợi tơ lên, một hình ảnh xuất hiện.Mấy chục năm trước, Thí Thần Xá Thiên cô độc chán ghét cuộc đời cứu được một cô gái loài người sắp chết trong một trận tai nạn xe cộ.Bởi vì năng lực đặc thù của Thí Thần mà cô gái bị anh ép buộc ở lại thế gian kia không còn cơ hội bước vào luân hồi sau khi chết nữa, phải hóa thành một phần của Thâm Uyên.Đây chính là khởi đầu của tất cả mọi chuyện sau đó.*Nữ thần Vận Mệnh tiện tay vứt sợi tơ kia vào lại dòng sông rồi vớt tiếp một sợi khác lên. Theo ngón tay bà ấy, cảnh tượng mười năm bên nhau sớm tối của Xá Thiên và cô gái loài người kia hiện lên trước mắt chúng sinh như một cuộn phim.Sau đó nữ thần Vận Mệnh tìm được sợi tơ chứa đoạn quan trọng nhất thì thời gian và địa điểm mới thay đổi, biến thành ngọn núi tuyết nguy nga mà mọi người mới thấy cách đây không lâu.Trên núi Thiên Môn có một cô gái tự biết mình không còn nhiều thời gian đang quỳ xuống cầu nguyện thần linh, lại chỉ nhận được những lời mỉa mai ác độc của thần.Thần nói: "Chỉ là một con người mà cũng dám tơ tưởng đến việc kết duyên với Thần Ma.""Cô có biết quái vật mà cô muốn kết duyên kia là ma chủng thấp kém nhất, hung ác nhất, không ai muốn chứa chấp nhất không? Địa vị chí cao cho anh ta bất tử, nhưng chỉ cần là thứ mà anh ta mong muốn thì đều sẽ chết trước mặt anh ta.""Thần Ma không có trái tim, anh ta không thương cô đâu. Chỉ có loài người ngu xuẩn tham lam mới đặt niềm tin vào tình yêu thôi.""Tại sao bổn thần phải phá bỏ nguyền rủa giúp anh ta chứ? Một ma chủng như anh ta đáng bị đày đọa đến tận cùng sinh mạng, cuối cùng hoá thành tro bụi và im hơi lặng tiếng biến mất khỏi thế gian."Cô gái thân là một con người bình thường yếu ớt trừ im lặng ra thì cũng chẳng thể làm gì hơn.Nhưng lúc này vị thần kia như nghĩ đến chuyện thú vị gì đó.Gã chậm rãi thay đổi biểu cảm sau đó hơi khom lưng ngoắc ngoắc tay gọi cô gái trước mặt tới gần.Cô gái không tiến lên mà tỉnh bơ lui về phía sau.Nếu thần linh đã muốn giết người thì người bình thường không làm gì được.Khi đó Lộ Dao đã nhận ra ác ý của gã nên định chạy trốn, nhưng cô chưa kịp xoay người đã bị một tảng băng to bằng nắm đấm xuyên thủng ngực.Thần linh hờ hững đi tới trước mặt Lộ Dao, chờ cô hoàn toàn tắt thở.Nhưng gã chờ mãi, năm phút đã trôi qua, máu tươi nhuộm đỏ lớp tuyết trắng dưới thân cô nhưng cô vẫn cố gắng thở từng hơi khó nhọc, lê lết tấm thân nhếch nhác bò về phía trước.Không ngờ trúng một đòn của gã mà lại không chết.Gã thần linh kia hơi ngờ vực.Sau đó gã giết Lộ Dao thêm bốn lần nữa rồi cười gằn: "Một con quái vật không chết, cũng thú vị đấy."Gã kéo Lộ Dao về Thần Điện như vừa tìm ra một món đồ chơi thú vị.Ngay tại Địa Điện mà Bất Độc cố thủ không cho quái vật chạy ra kia, Lộ Dao không ngừng bị giết hết lần này đến lần khác, cuối cùng vẫn còn sót lại chút hơi tàn mà sống lại, hoảng sợ chạy trốn nhưng vĩnh viễn không thể trốn thoát.Trên vách đá Địa Điện, trên sàn nhà, trên trần nhà, chỗ nào cũng có vết máu của cô, cũng có những dấu vết cô để lại khi đau đớn giãy dụa.Bị xuyên tim mà chết, bị đông cứng mà chết, bị tảng đá lớn đè chết, bị ném từ trên cao xuống đất chết, bị dã thú xé xác chết, bị dìm xuống ao máu chết...Lộ Dao bị bao vây trong Thần vực của gã thần linh kia, tỉnh táo bị hành hạ chết hơn chín mươi nghìn lần.Đến lần thứ ba mươi chín thì máu thịt của cô đã rơi vãi đầy đất, không thể phục hồi lại như cũ được nữa.Lộ Dao hoảng sợ phát hiện ra cho dù mất đi cơ thể, ý thức của cô vẫn bị ép ở lại Địa Điện, không thể ra ngoài được, cũng không thể tan biến.Càng tuyệt vọng hơn là cô không còn cơ thể nữa, chỉ còn ý thức nhưng vẫn không được tha cho.Gã thần linh kia dùng những cách tàn nhẫn nhất để phá huỷ tinh thần cô, khiến cô bị ép đến mức nổi điên, sau đó không chút do dự nghiền nát tất cả cô có.



Bạn cần đăng nhập để bình luận