Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 541 - Đây là thân phận thật sự của tên tà thần chiếm lấy phố U Linh à? 3



Chương 541 - Đây là thân phận thật sự của tên tà thần chiếm lấy phố U Linh à? 3




Đây là thân phận thật sự của tên tà thần chiếm lấy phố U Linh à? 3
Hai năm sau đó, hai thứ công nghệ này ngày càng phát triển. Trí tuệ nhân tạo giúp cuộc sống của mọi người trở nên tiện lợi và chính xác hơn. Công nghệ thực tế ảo thì bắt đầu được ứng dụng vào phạm vi lớn hơn, bao gồm cả giải trí. Đó cũng là lúc các tựa game thực tế ảo xâm nhập cuộc sống của người bình thường.
Chưa đầy một năm sau đó, cuộc sống giả tưởng trên mạng dần chiếm lấy phần lớn thời gian sinh hoạt của mọi người. Vị trí giữa đời thực và thế giới ảo gần như bị đảo ngược.
Cùng lúc đó, bắt đầu có một số người xuất hiện chứng mất ý thức qua mạng. Thời gian đầu, triệu chứng của bệnh này là bắt đầu không phân rõ đâu là hiện thực đâu là giả tưởng. Sau đó người mắc bệnh sẽ dần coi cuộc sống ở thế giới giả tưởng là quan trọng nhất và càng ngày càng mê mệt thế giới trò chơi vừa mới lạ vừa kích thích được tạo ra bằng công nghệ thực tế ảo này.
Đến cuối cùng, người mắc chứng bệnh này sẽ muốn sống luôn trong thế giới giả tưởng, không muốn quay về với cuộc sống hiện tại nữa. Ý thức của bọn họ sẽ chìm vào đó, trong khi cơ thể vẫn còn ở hiện thực.
Phần lớn người thân của những người bệnh này có điều kiện sẽ chạy bữa cho bọn họ hết lần này đến lần khác. Thế nhưng cuối cùng những người mắc chứng mất ý thức này vẫn sẽ phải vào những viện điều dưỡng tư nhân như thế này.
Viện điều dưỡng tư nhân có y tá chịu trách nhiệm xoa bóp cơ thể cho người bệnh mỗi ngày và đảm bảo cho cơ thể bọn họ luôn sạch sẽ, có thể hấp thụ thức ăn bình thường, các cơ năng vận động cũng không bị thoái hóa. Chẳng qua chi phí điều dưỡng có hơi cao mà thôi.
Những gia đình có điều kiện bình thường thì sẽ chọn mua khoang chữa bệnh về chăm sóc người bệnh tại nhà.
Từ khi năm U Lịch bắt đầu, năm nào cũng có mấy trăm thậm chí mấy nghìn người mê mệt trong thế giới giả trưởng. Có thể nói rằng viện điều dưỡng là doanh nghiệp tư nhân làm ăn tốt nhất trong năm năm gần đây ở thành phố Minh Nhật, tạo công ăn việc làm cho vô số người.
Mà trái với số lượng người mắc bệnh, mấy năm nay gần như không có người bệnh nào tỉnh lại cả. Không ít người thân và y tá đều nhận định rằng những người này sẽ nằm mãi như vậy cho đến chết. Không ngờ bây giờ lại có người tỉnh. Đây chắc chắn là một tin gây sốc ở thành phố Minh Nhật.
Mấy y tá không thèm tám chuyện nữa mà vội vàng mở máy truyền tin ra lên mạng tra tìm những bài viết liên quan.
Sau cuộc cải cách công nghệ, bây giờ máy truyền tin mà người dân thành phố Minh Nhật đang sử dụng là một loại tai nghe tương tự như tai nghe bluetooth, có điều chức năng thì giống điện thoại di động. Nó chỉ lớn bằng cái tai nghe, trước khi đeo lên cần phải quét mống mắt, dấu vân tay và mặt người dùng vào. Sau khi đeo lên, nó sẽ liên kết với ý thức của người dùng. Mọi người có thể lên mạng bằng màn hình bán trong suốt màu xanh da trời lơ lửng trước mặt như trong game.
Mấy y tá mở máy truyền tin lên, chỉ là không cần đi tìm nữa vì tất cả những tin tức liên quan đến việc người mắc chứng mất ý thức qua mạng tỉnh lại đã tràn ngập trên mạng rồi.
Lọt thỏm trong những tin giật tít khiến người ta sởn da gà là tên của một tựa game thực tế ảo.
Tựa game [Phố U Linh] này ra mắt từ bảy năm trước, mấy năm gần đây vẫn luôn được quảng cáo rằng không có một đánh giá tiêu cực nào.
Mà lúc này, nhóm người chơi [Phố U Linh] đang bị những người chơi vừa tỉnh lại chiếm đóng. Những dòng bình luận màu đỏ ngập tràn màn hình khiến người ta đọc được mà tê cả đầu.
[Ông đây bị nhốt trong game cố gắng tìm đường sống trong kẽ chết mà mẹ tụi bây dám quảng cáo là bảy năm không có một đánh giá tiêu cực nào à? Ông tức đến nỗi cười mẹ vào mặt tụi bây!]
[Ai hiểu được cảm giác bị nhốt trong một trò chơi suốt bảy năm, sắp điên đến nơi luôn rồi mà vừa tỉnh lại đã thấy mình đang ở viện điều dưỡng vì bị chẩn đoán mắc chứng mất ý thức qua mạng không? Mẹ mi mới mất ý thức qua mạng đấy, cả nhà nhà mi mới mắc chứng mất ý thức qua mạng!]
[Người anh em phía trên ở viện điều dưỡng nào vậy? Tôi cũng tỉnh lại ở viện điều dưỡng đây, vừa mở mắt ra đã thấy y tá đang thay tã dành cho người trưởng thành cho mình... Khoảnh khắc đó tui nhục đến nỗi muốn quay lại phố U Linh luôn.]
[Đám nhà phát hành kia, đi ra nhận lấy cái chết đi!]
[Cứu tui với!!! Tại sao cơm ở thành phố Minh Nhật khó ăn quá vậy? Tui ra khỏi phố U Linh rồi thật à?]
[Đồng cảm! Lạ lùng quá thể, thế mà cơm dành cho bệnh nhân viện điều dưỡng lại giống y chang mùi vị đồ ăn ở phố U Linh. Khó ăn thấy mẹ!]
...



Bạn cần đăng nhập để bình luận