Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 343 - Tuyển thủ "tự học thành tài" xông pha cõi mạng cường độ cao nhất 3



Chương 343 - Tuyển thủ "tự học thành tài" xông pha cõi mạng cường độ cao nhất 3




Tuyển thủ "tự học thành tài" xông pha cõi mạng cường độ cao nhất 3
Sau khi ra khỏi quán Internet Cafe, Tạ Tử Lê đi tìm tung tích Giảo Nương.
Trong núi có rất nhiều yêu, gần đây lại thường xuyên ra vào quán net nên vùng xung quanh cây bồ đề có rất nhiều hơi thở hỗn tạp.
Nhưng Tạ Tử Lê đã từng sống với Giảo Nương nửa năm trong biển Giọt Lệ, lại là bán yêu nên rất nhạy cảm với hơi thở của các loài yêu sống trong nước. Thế nên hắn nhanh chóng xác định được một hướng để tìm tiếp.
Chỗ ở tạm thời của Giảo Nương nằm cách quán Internet Cafe không xa lắm, chỉ cần đi dọc theo dòng suối trong núi lên phía trên là thấy một đầm nước. Nàng ở ngay đó.
Thật ra trước đây Giảo Nương dựng một nơi ở tạm bợ dưới đáy nước rồi nhưng vì gần đây Hùng An An đang tu luyện với nàng, có lúc sáng sớm cũng chạy theo nàng đến bên đầm nước nghỉ ngơi.
Mà Hùng An An lại không thể ngủ dưới nước được nên Giảo Nương đã dùng cành cây và mấy cây dây leo dẻo dựng một cái lều nhỏ cạnh đầm nước cho cậu nhóc ở lại.
Nhóc gấu con cứ vậy mà ngủ trong lều, trên người đắp một tấm chăn điều hòa mang từ quán Internet Cafe tới.
Lúc Tạ Tử Lê men theo dòng suối tìm tới thì giao yêu đang vẫy cái đuôi cá màu hồng ngồi bên bờ suối, tay cầm một cái lá cây lớn làm quạt quạt đuổi muỗi cho một con gấu trúc nhỏ.
Trên người nhóc gấu trúc phủ một lớp lông tơ dày, còn đeo cả túi thơm xua côn trùng Lộ Dao nhờ Khương Yến làm cho nữa nên còn lâu mới dễ bị muỗi cắn.
Hơn nữa dù có bị cắn thì cậu nhóc cũng da thô thịt dày, không sợ đau.
Chỉ là Giảo Nương thích nhóc gấu nhỏ này giống nhân viên trong quán nên mới làm vậy thôi.
Bây giờ nàng một thân một mình, chẳng còn ai để dựa vào nữa cả.
Nhóc gấu con này tự mở miệng gọi nàng là sư phụ, còn ra ngoài hái hoa về tặng bà chủ một bông và tặng nàng một bông, thỉnh thoảng lại dùng Truyền Âm ngọc phù "gọi điện thoại" cho Hùng Bình Bình kể ta hái được loại quả tỷ thích ăn trên núi này, đang cất trong túi càn khôn chờ lần sau gặp nhau sẽ đưa cho tỷ ăn nữa, rất đáng yêu.
Tạ Tử Lê đứng dưới tàng cây hồi lâu nhưng Giảo Nương vẫn không hề phát hiện ra.
Hắn vẫn đứng đực ra đó nhìn. Nhớ hồi trước ở biển Giọt Lệ, Giảo Nương cũng chăm sóc hắn như thế, chẳng qua hắn không biết cảm ơn nàng.
Một làn gió nhẹ chợt thổi qua làm cành cây rung lên. Móng vuốt nhỏ đang đặt trước ngực của nhóc gấu con chợt giơ lên quờ quạng giữa không trung, miệng vô thức ậm ừ mấy tiếng, sau đó cơ thể lật một cái lại gần Giảo Nương hơn.
Giảo Nương cong môi lên cười nhẹ, giơ tay xoa xoa đôi tai mềm mại của cậu nhóc rồi dùng yêu thuật bày kết giới, xong xuôi mới dựa vào bờ nhắm mắt nghỉ ngơi.
Đôi tay đang buông thõng hai bên người của Tạ Tử Lê hơi siết lại, chẳng hiểu sao lại cảm thấy rất tức tối. Hắn đứng đó một mình hồi lâu rồi chậm rãi xoay người quay lại đường cũ.
Sau khi đi xa đầm nước kia, Tạ Tử Lê mới dừng bước rồi buồn bã ngẩng đầu nhìn lên không trung, trong mắt đầy vẻ mê man.
Tạ phủ không còn chỗ cho hắn dung thân, Giảo Nương cũng không cần hắn nữa.
Hắn còn có thể đi đâu bây giờ?
Nghĩ đến sư huynh sư tỷ vẫn còn chờ mình trong quán, Tạ Tử Lê hít một hơi thật sâu rồi lại nhấc chân đi về phía trước.
---
Lúc Tạ Tử Lê tâm trạng xuống dốc quay về, cứ tưởng sư huynh sư tỷ mình chờ đến nỗi mất kiên nhẫn rồi, ai ngờ vừa vào đến nơi đã thấy hai người ngồi trước một cái hộp màu đen kỳ quái, tai đeo một cái ống kỳ lạ, ngón tay bấm bấm không ngừng. Thỉnh thoảng sư tỷ còn kích động kêu lên vài tiếng. Xung quanh có mấy yêu ma đang vây xem nữa.
Đợi đến khi lại gần hắn mới mở miệng gọi "Sư huynh, sư tỷ".
Nhưng Chung Tịnh Lan không nghe. Bạch Tịch cũng chỉ quay đầu lại nhìn hắn một cái rồi nói ngay: "Tiểu sư đệ, đệ nhanh đi tìm quản lý nhờ mở máy và tài khoản đi, chỉ thiếu mỗi đệ nữa thôi đó."
Tạ Tử Lê: Chuyện gì thế này?
Hai người trước mặt chỉ lo nhìn màn hình, không thèm nhìn hắn dù chỉ là một cái nên hắn chỉ có thể tới quầy bar hỏi.
Thấy Tạ Tử Lê, Lộ Dao hơi khó hiểu: "Cậu không tìm được chị ấy à?"
Tạ Tử Lê cúi đầu: "Tìm được."
Lộ Dao lại càng khó hiểu hơn: "Vậy sao cậu về nhanh thế?"
Tạ Tử Lê yên lặng hồi lâu rồi mới đáp: "... Bà ấy đang nghỉ ngơi."
Lộ Dao cạn lời, nghĩ nghĩ trong chốc lát rồi lại nói: "Chị ấy đã thức nguyên một đêm làm việc rồi, đúng là bây giờ nên nghỉ ngơi. Vậy cậu chờ đến buổi tối lại tới tìm chị ấy là được."
Tạ Tử Lê: "..."
Lộ Dao mở máy cho hắn rồi lại tạo tài khoản mới, còn tự mình dẫn hắn đến chỗ ngồi nữa.
Nhưng cô không bảo hắn đăng ký vào game ngay mà tìm một bộ phim tài liệu trên web cho hắn xem. Nói đúng hơn là cô đang phổ cập kiến thức sinh lý về những gì một người mẹ phải trải qua trong quá trình mang thai mười tháng đến khi sinh nở suôn sẻ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận