Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 838 -



Chương 838 -




Lý do hai người họ muốn ký khế ước quá bốc đồng, Lộ Dao lo là cả hai sẽ hối hận nên bảo họ suy nghĩ thêm vài ngày rồi hẵng quay lại.
Còn họ thì lại cho rằng mình bị loại rồi nên đã ngồi co ro thất vọng trong góc của sảnh tiệm nail, bầu không khí hắc ám nặng nề lan tỏa ra xung quanh.
Lộ Dao bỗng thấy bất lực, cuối cùng vẫn ký khế ước với cả hai, đưa họ và hai nhân viên mới của đại lục Phù Thế đến cửa hàng dịch vụ chạy vặt để huấn luyện.
Lộ Dao giao lại người mới cho Harold, bảo hắn lát nữa mới đưa họ đến cửa hàng dịch vụ chạy vặt, còn cô đến đó mở cửa trước, sẵn tiện dán thông báo tuyển người ngoài cửa luôn.
Nhân lúc còn sớm, hơn nữa nhân viên vẫn chưa đến, cũng không có khách nên Lộ Dao đã lấy ra bốn chiếc kệ từ trong kho hàng cá nhân của mình, đặt chúng dựa vào tường.
Kệ hàng được chia thành hai màu khác nhau, kệ màu đen dùng để chất hàng gửi đến, tức những gói hàng từ những trạm khác gửi về cần nhân viên chuyển phát nhanh mang đi giao; Kệ màu trắng dùng để chứa hàng hóa gửi đi, tức những gói hàng cần gửi đến những trạm khác.
Tiếp nhận, gửi đi, sắp xếp kiện hàng là công việc của nhân viên kiểm kê, phần lớn thời gian của nhân viên kiểm kê đều ở trạm, không cần ra ngoài nên người bình thường cũng có thể đảm nhiệm được.
Lộ Dao sắp xếp xong các kệ hàng rồi vòng ra phòng làm việc phía sau.
Cô muốn tranh thủ thời gian rảnh lúc sáng sớm để bày cho xong điểm truyền tống trận, sau này điểm truyền tống trận sẽ là dịch vụ “chuyển phát hỏa tốc” cao cấp của cửa hàng, chỉ mở cho những khách hàng có thể giao nhận hàng hóa đúng với thời gian yêu cầu đồng thời chi trả được cho giá cả của dịch vụ.
Sau khi Đinh Tình dọn ra khỏi cửa hàng thì Lục Minh Tiêu đã thay cô ấy ở lại.
Lộ Dao giải quyết xong hết việc thì đến tìm Lục Minh Tiêu, anh đang nằm nghỉ trên ghế sofa trong phòng nghỉ nhân viên.
Lúc Lộ Dao đẩy cửa bước vào anh không hề hay biết gì, mãi cho đến khi Lộ Dao đi sang đó, ngồi xuống cạnh anh, đợi hết mấy phút đồng hồ thì anh mới giật mình tỉnh giấc.
Lục Minh Tiêu đắp một chiếc chăn mỏng màu xám nhạt ngang eo, trước đây anh không hề biết lạnh là gì.
Nhưng đột nhiên hôm nay anh lại cảm thấy hơi lạnh, Lộ Dao kiềm chế sự tò mò đang trỗi dậy trong lòng: “Tỉnh rồi à? Anh có muốn ăn chút gì đó không?”
Lục Minh Tiêu xốc chăn ngồi dậy, hình như vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ, cả người đổ về phía trước, đầu tựa nhẹ lên vai Lộ Dao, những sợi tóc tơ mềm mại như một dòng nước lạnh lướt ngang qua cổ Lộ Dao.
Lộ Dao không động đậy, chần chừ mất một lúc mới đưa tay ôm lấy anh, hạ thấp giọng hỏi: “Sao thế? Có phải có chỗ nào khó chịu không?”
Lục Minh Tiêu không trả lời.
Bên ngoài vọng lại tiếng gõ cửa, Lộ Dao vừa định bước ra mở thì đã nghe chốt cửa bị ai đó vặn rồi.
Cửa phòng nghỉ nhân viên được mở từ ngoài vào, Harold, Lý Mật và Hạ Hoài Tung đồng loạt đứng sững người ngoài cửa.
Harold trông bình tĩnh nhất, dường như không hề ngạc nhiên với cảnh tượng trước mắt.
Lý Mật và Hạ Hoài Tung thì hoàn toàn quên đi mất việc quản lý biểu cảm trên mặt, nếu họ không nhìn nhầm thì người đang tựa lên vai Lộ Dao chính là giáo quan của họ…
Bọn họ sớm đã nghe phong phanh về chuyện của hai người này rồi, nhưng việc nghe thấy và nhìn thấy là hai việc hoàn toàn khác nhau, hơn nữa giáo quan lạnh lùng lúc đứng trước mặt bà chủ hoàn toàn khác với người mà họ gặp thường ngày.
Lộ Dao quay đầu nhìn họ, gương mặt trông rất bình tĩnh, chỉ dùng ánh mắt để hỏi Harold: Có việc gì sao?
Harold lập tức nhún vai: “Hai người họ đến để phỏng vấn.”
Lộ Dao gật đầu: “Được rồi, tôi sẽ đến ngay.”
Lúc này Lục Minh Tiêu đã ngồi thẳng người, vén chiếc chăn mỏng lên đi vào nhà vệ sinh: “Em làm việc đi, lát nữa tôi sang đó tìm em.”
Lộ Dao thẫn thờ ngồi nhìn theo bóng lưng anh, vòng cổ Phục Thần Lệnh vẫn còn nằm trên cổ anh, cũng đồng nghĩa với việc chỉ chặt đứt xiềng xích thôi là chưa đủ.
Sự khác thường của anh có phải do Phục Thần Lệnh gây nên không?
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ nhắc nhở Lộ dao nhân viên chạy vặt và nhân viên của cửa hàng đều đã đến cả rồi, người mới còn đang đợi được huấn luyện, ngoài ra có hai người đang đợi phỏng vấn nữa.
Lộ Dao hoàn hồn về, quay người đi ra ngoài.
Có lẽ nhờ có Harold kéo dài thời gian nên lúc cô ra thì thấy nhân viên của cửa hàng đều đang ăn sáng ngoài sảnh.
Lộ Dao nhân lúc mọi người đang ăn sắp xếp một số công việc đơn giản cho họ.
Sáu nhân viên chuyển phát nhanh mới tuyển về cần được huấn luyện cách lái xe và giao hàng, Harold phụ trách việc dạy lái xe, còn việc giao hàng thì giao cho Tina và Tù Ngọc phụ trách.
Harold ăn sáng xong thì đi giao gói hàng số một trước, sẵn tiện đưa người mới theo luôn.
Sau khi bữa sáng kết thúc, Lộ Dao phỏng vấn Lý Mật và Hạ Hoài Tung trước.
Sáng hôm nay hai người họ vừa định ra ngoài tìm thêm nguyên vật liệu thì thấy trước cửa cửa hàng dịch vụ chạy vặt có dán thông báo tuyển dụng, cả hai không thèm suy nghĩ gì đã chạy đến ứng tuyển ngay.
Vị trí họ ứng tuyến là nhân viên kiểm kê.
Lộ Dao khá hiểu hai người này nên sau khi phỏng vấn đã ký hợp đồng và khế ước ngay, để họ tham gia huấn luyện cùng sáu nhân viên chuyển phát nhanh mới đến.



Bạn cần đăng nhập để bình luận