Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 688 - Trung thu 3



Chương 688 - Trung thu 3




Trung thu 3
Đối với bọn họ thì hoạt động liên cửa hàng sắp tới e rằng sẽ là một thử thách không tầm thường.
Có điều mọi người đều còn trẻ tuổi, cũng đang ở độ tuổi tràn đầy sức sống và động lực nhất nên nếu nghiêm túc thì vẫn sẽ nghĩ được ra cách giải quyết thôi.
Cửa hàng mới vẫn cần bà chủ phải lo lắng, các nhân viên còn trẻ người non dạ thích làm nũng nên Lộ Dao ở đây cũng là để nếu có tình huống bất đắc dĩ thì giúp đỡ bọn họ.
Trước khi cuộc họp chính thức bắt đầu, các nhân viên cực kỳ tự tin, không ai thấy khó khăn cả.
Trái lại, nhân viên ở các cửa hàng còn lại thuộc khu phố thương mại cảm thấy áp lực hơn nhiều.
Quy mô và trình tự của hoạt động lần này khiến mọi người liên tưởng tới hoạt động tập thể đã từng trải qua rồi đi học hoặc đi làm trước kia. Đối mặt với các nhân viên đến từ các thế giới khác nhau, áp lực trong lòng nhân viên ở khu phố thương mại rất lớn, vừa lo sợ vừa hơi hiếu thắng.
Đúng sáu giờ chiều, cuộc họp online của Khu phố thương mại Lộ Dao chính thức bắt đầu.
Phòng họp của cửa hàng dịch vụ chạy vặt cũng là phòng hệ thống xử lý đơn hàng luôn. Bọn họ không cần sử dụng màn hình lơ lửng mà có thể mở họp bằng màn hình hệ thống.
Lộ Dao đang ở cửa hàng dịch vụ chạy vặt. Cô ngồi chính giữa màn hình, xung quanh là các nhân viên ngồi theo thứ tự chiều cao thấp phía trước cao phía sau, có điều cũng chỉ có hai hàng mà thôi.
Màn hình được chia ra hành mười ba khung video, ba hàng dọc năm hàng ngang, một video cuối bị lẻ ra một hàng.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy màn hình chủ trì nằm ở dưới cùng, phía trên là mười hai khung video của các nhân viên đến từ các cửa hàng khác.
Sau khi camera và mic bật lên, âm thanh nhốn nháo từ mười một thế giới thi nhau truyền tới, còn náo nhiệt hơn cả đám sẻ tinh ở đại lục Phù Thế lúc đi ra ngoài về nữa.
[Tiệm nail - Ambrose: Cuối cùng cũng được nhìn thấy nhân viên cửa hàng đồ ăn nhanh rồi. Bọn họ là con người thật kìa. Trước kia cứ ra vẻ bí ẩn gì chứ? Làm tôi cứ nghi ngờ không biết những người nấu cơm cho chúng ta có phải vong linh không.]
Các nhân viên cửa hàng đồ ăn nhanh và quán mì Thanh Sơn đang duy trì hình thái như người sống bình thường, ngay cả màu tóc và răng nanh cũng ẩn đi hết rồi.
Thế nên trông bọn họ qua màn hình giống người bình thường thật.
Trong cuộc họp lần này, người mà bọn họ cần đối mặt là người sống bình thường chứ không phải người chơi trong khu vui chơi. Đối với nhân viên ở Vùng đất của những giấc mơ mà nói thì đây là một cảnh tượng gây sốc.
Bạch Minh và Hạnh Tử còn cố ý chạy qua bên cạnh xin phép bảo vệ trưởng Bạch Giản và hỏi thăm ý kiến của Ma Thần đại nhân nữa.
Cư dân ở Vùng đất của những giấc mơ được phép tham gia hoạt động tập thể trong phạm vi khu phố thương mại. Thế nhưng trừ bà chủ và những người đã biết ra thì bọn họ không được tiết lộ thân phận vong hồn của mình.
Đối mặt với lời trêu chọc của Ambrose, các nhân viên cửa hàng đồ ăn nhanh và quán mì Thanh Sơn chỉ cười khẽ.
[Cửa hàng đồ ăn nhanh - Tiểu Gia: Bà chủ, bao giờ bà chủ đến đây vậy? Chúng tôi tích góp được rất nhiều loại tiền mà cô thích rồi đó.]
Khoảng thời gian này Lộ Dao bận quá, chuyện của hai cửa hàng ở phố U Linh và nước Hoàng Kim quá nhiều. May mà bây giờ đã có hệ thống giúp để mắt đến những chuyện khác.
Có điều cũng đã mấy ngày cô không qua các cửa hàng khác kiểm tra rồi.
Tiểu Gia nhớ bà chủ nhưng cũng chỉ có thể dùng cách này để mời cô qua mà thôi.
Mặc dù có điện thoại di động có thể liên lạc với nhau bất cứ lúc nào nhưng bọn họ là vong hồn nên bình thường vẫn khá dè dặt, không có chuyện gì quan trọng thì cơ bản là bọn họ sẽ không chủ động liên lạc với Lộ Dao.
Nhân viên các cửa hàng khác tưởng Tiểu Gia nói đến tiền tệ thông dụng nào đó ở thế giới của bọn họ. Không ai biết ý của Tiểu Gia là tiền tệ thông dụng ở thế giới của Lộ Dao.
[Bà chủ - Lộ Dao: Được rồi, cuộc họp bắt đầu nhé.]
[Cửa hàng Blind Box - Tiểu Linh Lan: Nhiều nhóc báo béo quá, tròn vo lông xù thật đáng yêu! Mặc dù bình thường cũng nhìn thấy ảnh và video của chúng nó trong nhóm nhưng giờ nhìn một bầy như này lại thấy dễ thương gấp bội, trông cũng rất ngon nữa!]
[Cửa hàng Lông Xù - Lệ Lệ: Éc éc éc!]
[Rạp chiếu phim vượt thời không - Khốc Bát: Tiêu Cửu!!! Người ngồi cùng bà chủ là Tiêu Cửu phải không?]
Độ phân giải của màn hình lơ lửng cực cao, có thể sánh ngang với màn hình thực tế ảo.
Lục Minh Tiêu ngồi sau lưng Lộ Dao, lại có tóc bạch kim mắt đỏ nổi bật nữa nên Khốc Bát nhìn cái nhận ra ngay cũng là chuyện bình thường.
[Rạp chiếu phim vượt thời không - Chu Châu: Ủa trời ơi!!! Hai nhóc con bên cạnh bà chủ đều là nhi tử của ngươi cả à? Sinh đôi hả?]
Chu Châu đã từng gặp Bất Độc ở rạp chiếu phim rồi nhưng đây là lần đầu tiên nàng ấy thấy Ma Bảo.
Hai thằng nhóc một tóc bạch kim mắt đỏ, một tóc đen mắt đỏ, còn đều là kiểu ngắn ngang tai và mặc đồ giống nhau nữa nên rất dễ khiến người ta hiểu nhầm.
[Quán Internet Cafe vượt thời không - Hùng An An: Á há há há há há há cười chết ta! Cô ấy nói Ma Bảo là nhi tử của bà chủ kìa! Há há há há há!"
[Rạp chiếu phim vượt thời không - Chu Châu: Cậu là Hùng An An à? Tôi thích cậu lắm đấy.]
Hùng An An lại đỏ mặt.
[Trung tâm bổ túc trẻ em - Hồ Tiêu: Lại là người đàn ông tóc bạch kim mắt đỏ. Rốt cuộc bà chủ thích lông trắng đến mức nào vậy?]
[Bà chủ - Lộ Dao: ...]
[Cửa hàng dịch vụ chạy vặt - Harold: Sao có thể trách Lộ Dao được cơ chứ? Rõ ràng là tên đàn ông này cứ dính lấy cô ấy mà!]
Lộ Dao & Lục Minh Tiêu: ...
Âm thầm nói trong lòng là được rồi, sao cứ phải nói toạc ra vậy hả...
Đám người này điên thật rồi.
Thật sự... Không biết nói gì hơn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận