Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 641 - “Tôi thì không để tâm chuyện này cho lắm, chỉ cần mọi người không sợ là được.” 4



Chương 641 - “Tôi thì không để tâm chuyện này cho lắm, chỉ cần mọi người không sợ là được.” 4




“Tôi thì không để tâm chuyện này cho lắm, chỉ cần mọi người không sợ là được.” 4
Chuyện này nghe ra rất khẩn cấp nên Lộ Dao đã liên lạc với Harold, bảo cậu dùng cánh cửa thời không đến đón mình, đây cũng là cách về nhanh nhất.
Harold vừa hoàn thành xong một đơn chạy vặt, đúng lúc có thời gian nên vừa nhận được tin nhắn thì lập tức đến ngay, còn chưa đến nửa phút thì Lộ Dao đã được đưa về cửa hàng dịch vụ chạy vặt
Sau khi ra khỏi cửa hàng dịch vụ chạy vặt, Lộ Dao đến phòng kiểm soát của hệ thống u linh để tìm hiểu tình hình.
Tống Thanh Sơn và Hà Tất đang sốt ruột vì chuyện này, nhưng họ cũng không ngờ bà chủ lại đến nhanh như thế, hai người như thể tìm được vị cứu tinh của mình, lập tức báo lại tình hình kỳ lạ xuất hiện ở Phố U Linh.
Tống Thanh Sơn hoang mang nói: “Không biết bên đó đã gặp phải chuyện gì mà hệ thống lại đột nhiên kiểm tra ra được tận mười mấy tin nhắn không rõ nguồn gốc, nhìn thì trông giống người chơi mới nhưng họ lại không hề đăng nhập từ Phố U Linh.”
Hà Tất: “Trước giờ chưa từng gặp tình huống như vậy.”
Lộ Dao hỏi hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “Cậu có biết đang xảy ra chuyện gì không?”
Sau khi Lộ Dao đàm phán xong với chính phủ của thành phố Minh Nhật thì đã tiếp tục kinh doanh cửa hàng DIY trên con phố U Linh này.
Tuy ngày nào cũng có khách hàng đến cửa hàng để mua vòng tay u linh, nhưng số lượng lại rất ít, hai hôm nay chỉ có vài người, lúc đông đúc thì được mười người.
Bây giờ cửa hàng DIY đã là cửa hàng kinh doanh dưới hình thức không người bán, không có khách hàng cũng đồng nghĩa sẽ không có chương trình tự làm vòng tay, chỉ có bán vòng tay thôi.
Nếu có khách hàng đến ký khế ước thì khế ước sẽ tự động được thành lập, những khách hàng đã ký khế ước xong sẽ tập trung ra phía sau, Tống Thanh Sơn và Hà Tất sẽ thay phiên nhau xử lý, mỗi ngày tan làm sẽ giao lại cho Lộ Dao.
Hình thức kinh doanh nhẹ nhàng như thế, Lộ Dao không tài nào nghĩ ra được lý do khiến nó xuất hiện bug.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “Vào trong cửa hàng liên hệ thẳng với Bùi Tất đi, chuyện này tôi cũng không hiểu.”
Lộ Dao chỉ đành bước vào cửa hàng DIY, sau khi vào tiệm, bốn năm người đang ngồi ngoài sảnh đều lần lượt nhìn sang cô, không ai nói gì cả.
Những khách hàng mới đến mua vòng tay gần đây chưa từng gặp Lộ Dao nên không biết cô là bà chủ ở đây.
Bà chủ liếc nhìn một phòng rồi lên tiếng hỏi: “Mọi người là người chơi mới đăng nhập vào Phố U Linh sao?”
Một người trong số họ đứng lên hỏi: “Cô là?”
Lộ Dao đáp: “Tôi tên Lộ Dao, là bà chủ của cửa hàng này.”
Người nọ kích động bước sang: “Cô là bà chủ sao? Cuối cùng cũng gặp được người thật rồi.”
Lộ Dao thấy khó hiểu: “Xin hỏi có chuyện gì sao?”
Người đó quay người rồi kéo lấy một chàng trai đang ngồi bên cạnh bàn: “Đây là em trai tôi, trước đây nó bị nhốt trong một trò chơi tên là “Nhà Nghỉ Kinh Dị”. Tôi mang theo vòng tay u linh tiến vào thế giới giả tưởng kia, sau khi tìm được thằng bé, thông qua lối đi giả tưởng mà công ty trò chơi đã thiết lập sẵn, đưa thằng bé đến Phố U Linh. Hình như thằng bé bị dọa đến khờ người luôn rồi nên trông hơi đờ đẫn, cũng không có ý định ra ngoài. Nhân viên quản lý gửi email cho tôi nói là có thể đến cửa hàng DIY để học, biết đâu có thể lấy lại được ý thức của thằng bé. Lúc bọn tôi đến cửa hàng thì không thấy nhân viên, đang không biết làm thế nào thì cô đã đến rồi.”
Lối đi giả tưởng sao?
Lúc Lộ Dao đang không hiểu chuyện gì đang diễn ra thì chiếc vòng tay u linh đang nằm trong kho hàng cá nhân đột nhiên báo có tin nhắn đến.
Người gửi tin nhắn cho Lộ Dao chính là Bùi Tất.
Anh ta ngồi trong phòng làm việc thấy Lộ Dao đang online nên đã gửi tin nhắn cho cô ngay.
Bùi Tất nói lối đi giả tưởng là phương pháp cứu viện do mười mấy kỹ sư công nghệ thông tin đứng đầu của thành phố Minh Nhật họp rồi bàn bạc ra.
Họ đã không thể trông cậy vào Khải Minh Tinh nữa, cũng không còn quá nhiều thời gian để đi tìm kiếm đồng thời đăng xuất từng tài khoản ảo ở các thiết bị cùng nhân viên, biện pháp cuối cùng mà mọi người cùng thống nhất đó chính là tạo ra một lối ra mới.
Nhưng trải qua nhiều lần thử nghiệm họ mới phát hiện ra những thế giới giả tưởng đó đều tồn tại trong nếp gấp không gian, muốn mở một con đường mới còn phiền phức hơn cả tìm lối ra.



Bạn cần đăng nhập để bình luận