Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 338 - Bắt đầu tuyển người 2



Chương 338 - Bắt đầu tuyển người 2




Bắt đầu tuyển người 2
Có điều tình huống bên trong không hề giống những gì bọn họ dự đoán, lại vượt ra khỏi nhận thức của bọn họ.
Các trang trí trong quán giống với hình ảnh phản chiếu trong hạt bồ công anh, ngoại trừ việc trong đó không có cảnh Yêu tộc đi qua đi lại tự nhiên như bây giờ.
Không chỉ vậy, trong quán còn có cả ma vật nữa.
Tiểu báo yêu khó khăn chen qua đám người đang xếp hàng tới trước quầy bar nói với Lộ Dao chuyện có tu sĩ tới quán.
Lộ Dao ngẩng đầu nhìn ra cửa thì thấy hai kiếm tu mặt mày nghiêm túc, cứ như một giây tiếp theo sẽ rút kiếm chém yêu vậy.
Cô bèn quay đầu lại gọi Cơ Phi Thần và Trình Diệp tới phục vụ khách hàng, còn mình thì xoay người rời khỏi quầy bar đi ra cửa: "Hai người tới tìm người mạnh nhất tam giới phải không?"
Tiêu Diệc quan sát Lộ Dao: "Ngươi là người bình thường à?"
Lộ Dao: "Đúng vậy. Tôi tên Lộ Dao, là bà chủ của quán Internet Cafe này."
Tiêu Diệc nhíu mày: "Tại sao thân là một người bình thường mà ngươi lại dám ở chung với đám yêu ma vậy? Còn bày kết giới trên núi che giấu yêu vật nữa chứ. Ngươi có ý gì?"
Lộ Dao: "Quán nhỏ của tôi mở cửa là để phục vụ khách hàng. Yêu tộc, Ma tộc và Nhân tộc gì chỉ cần tới đây thì đều là khách hết, không có ý gì cả."
Tiêu Diệc: "Nếu ngươi không có ý gì thì sao phải bày kết giới trên núi này làm gì?"
Lộ Dao: "Yêu ma tụ tập lại đây nhiều sẽ để lại yêu khí. Tôi che giấu một chút chỉ là vì không muốn động đến giới hạn hai giới nhân yêu và thôi."
Tiêu Diệc lạnh lùng cười khẩy, chỉ cảm thấy ả đàn bà trước mặt dẻo mồm dẻo miệng.
Nhưng thái độ của Lộ Dao vẫn rất điềm tĩnh: "Dù là yêu hay ma thì bọn họ tới quán tôi cũng chỉ là để giải trí, chưa bao giờ làm ra chuyện tổn thương người khác. Nếu hai người không yên tâm thì mời vào trong mà xem."
Trúc Thanh Vân không nhìn thẳng vào Lộ Dao, chỉ là lúc Tiêu Diệc nói chuyện với cô, hắn ta đã im lặng quan sát xung quanh.
Đây đúng là một cô gái Nhân tộc không có chút tu vi nào, hơn nữa tuổi tác cũng không lớn.
Một người dám mở quán ở đây công khai đón khách là yêu ma, lại còn truyền tin ra ngoài mời chào tu sĩ khác tới thì tất nhiên không thể không có mục đích.
Trúc Thanh Vân không nói gì, chỉ lướt qua Lộ Dao đi thẳng vào trong.
Tiêu Diệc trợn mắt lườm cô một cái rồi xoay người đuổi theo.
Bây giờ đang là buổi sáng nên khách hàng trong quán phần lớn là Yêu tộc.
Đa số bọn họ tu luyện nguyên đêm rồi nên nhân lúc trời sáng ra ngoài hóng mát, tiện thể đến quán net ăn sáng chơi game luôn.
Thậm chí có yêu còn không tới chơi mà chỉ đến mua đồ ăn sáng, sau đó cầm suất ăn nghi ngút khói đứng ra sau ghế vừa ăn vừa xem người khác chơi game.
Yêu tộc có Văn Dung và Chu Nghênh. Ma tộc có Quán Trọng và Đan Tê, đều là mấy kẻ to mồm. Thế nên chỉ mới hai ba ngày mà tiếng tăm nhóm Phù Sinh Lục Giới đã lan truyền khắp đám khách Yêu tộc và Ma tộc, tiện thể truyền luôn cả chuyện quán mở phục vụ mảng mua hàng qua mạng cho mọi người biết luôn.
Hôm qua tông môn còn kết nạp thêm hai tiểu đệ tử nữa.
Đó là một mèo yêu và một hoa yêu.
Ngoài ra thì Hùng An An và đám sẻ tinh cũng đang xếp hàng muốn vào Nhóm Phù Sinh Lục Giới.
Chỉ là Lộ Dao có quy định đệ tử nhập môn của Nhóm Phù Sinh Lục Giới không yêu cầu nền tảng, năng lực trời cho, thực lực và chủng tộc nhưng điều kiện là phải hóa hình rồi.
Việc hóa hình này cứ như các quán Internet Cafe bình thường hay kiểm tra độ tuổi trên thẻ căn cước xem đã tròn mười tám chưa vậy.
Chưa hóa hình được thì chưa được lên mạng, cũng không được vào Nhóm Phù Sinh Lục Giới nhận nhiệm vụ kiếm tiền.
Trúc Thanh Vân và Tiêu Diệc vòng tới vòng lui trong quán một hồi, còn lên tầng xem xét nữa.
Đúng là đám yêu ma này chỉ tập trung vào các hộp đen trước mặt, hoàn toàn không ngó ngàng gì đến những chuyện xung quanh. Thậm chí có con thấy tu sĩ cũng chỉ liếc qua một cái rồi lại quay đầu nhìn chằm chằm cái hộp của mình tiếp.
Tiêu Diệc nhíu mày: "Rốt cuộc trong cái hộp kia có gì mà thu hút bọn họ quá vậy?"
Trúc Thanh Vân: "Đúng là cái hộp kia có vẻ kỳ lạ thật. E rằng chúng ta phải thử một lần mới biết được những gì ẩn giấu trong đó."
Tiêu Diệc: "Sư huynh, huynh muốn chơi thử cái hộp đen này à? Quán này trừ đan tu mình gặp ngoài kia ra thì bà chủ và tiểu nhị đều là người bình thường hết, nhưng khách lại toàn yêu ma. Chúng ta cứ phải hao tâm tốn sức làm gì chứ? Một lưới bắt gọn cả lũ là được rồi."
Trúc Thanh Vân: "Bà chủ kia nói rằng yêu ma tụ tập chỗ này chỉ để giải trí thôi chứ không làm tổn thương ai cả. Thế nên dù là ta và đệ thì cũng không thể mới tới chưa hiểu gì đã định tội người ta được. Hơn nữa lúc nãy ở cửa hai con yêu kia có nói rằng "ngay cả quỷ sai bà chủ cũng có thể giải quyết". Ta nghĩ đã có chuyện gì đó xảy ra nên hai yêu kia mới nói vậy."



Bạn cần đăng nhập để bình luận