Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 587 - “Lối thoát hiểm toàn là zombie, cứu chúng tôi với!” 2



Chương 587 - “Lối thoát hiểm toàn là zombie, cứu chúng tôi với!” 2




“Lối thoát hiểm toàn là zombie, cứu chúng tôi với!” 2
Điều động nhân viên giữ cương vị nhân viên quản lý hệ thống xong xuôi, Lộ Dao lại quay người đến cửa hàng Lông Xù một chuyến, máy tính cửa hàng mới dùng cần phải điều chỉnh lại, có lẽ phải viết lại hệ thống xử lý đơn hàng lần nữa, mấy hôm trước Lộ Dao có mua máy tính vận chuyển đến cửa hàng Lông Xù giao cho tiểu đội 1041 sửa, chương trình mới giao cho Trình Diệp và Thanh Nghiên phụ trách.
Xác nhận máy tính và tiến độ chương trình xử lý đơn hàng không có vấn đề gì, Lộ Dao quay về khách sạn suối nước nóng ngủ một giấc ngắn khoảng vài tiếng, nghỉ ngơi cho tinh thần sảng khoái rồi mới thức dậy.
Cô liên lạc với Cơ Chỉ Tâm nhờ cậu ta xếp giúp mấy chiếc xe đạp điện đặt trên mạng đã về tới ra bãi đỗ xe.
Lộ Dao cất xe đạp điện vào kho hàng cá nhân, xoay người đi về tiệm nail.
Tiệm nail chưa đến giờ đóng cửa vẫn còn rất bận bịu, dạo này tiệm có tuyển sinh một nhóm học viên gồm đầy đủ Nhân tộc, Á Nhân tộc, tinh linh, móng tay kiểu bình thường hiện tại là do Eugenia dạy học viên làm.
Eugenia không có ma lực như nhân viên dị tộc nên không thể nhận làm móng tay ma pháp.
Cô ấy đã rất tâm huyết với móng tay dùng để trang trí thông thường nên khiếu thẩm mỹ và tay nghề được khách hàng khen ngợi rất nhiều.
Eugenia cũng là người có tố chất và biết dạy học viên nhất tiệm nail, được rất nhiều người mới tôn trọng.
Nhân viên dị tộc cũng đang bận tiếp đón khách hàng có yêu cầu đặc biệt, muốn làm một bộ móng ma pháp chiến đấu.
Mà hiện tại đã đến lúc rồng con nghỉ hè nên hiển nhiên Harold vô cùng rảnh rỗi trong tiệm, thường xuyên trốn trong phòng nghỉ xem manhua giết thời gian với Ti Kim.
Khi Lộ Dao đến tiệm, Harold đang nằm dài trên sô pha trong phòng nghỉ như ông lớn, sách manhua và đồ ăn vặt vứt khắp phòng, lười biếng chảy thây.
Lộ Dao: “Harold, có muốn đến cửa hàng mới làm không?”
Harold ngồi bật dậy: “Tôi thấy trong nhóm nói cửa hàng mới có zombie.”
Lộ Dao ngồi xuống cạnh hắn: “Anh biết zombie là gì không?”
Harold: “Tôi tra trên mạng rồi, không ngờ Nhân tộc còn có hướng tiến hóa như thế.”
Lộ Dao: “Không thể tính là tiến hóa, thi thoảng thật sự sẽ có tình huống như vậy. Nhân viên bình thường không thể gánh vác công việc bên đó, chỉ có chủng tộc giỏi giang như anh mới có thể hoàn thành. Anh cứ theo tôi qua đó thích nghi hai hôm, học cách chạy xe đạp điện trước, có thể sau này sẽ phải dẫn dắt người mới.”
Harold chớp mắt, hiển nhiên có hứng thú: “Người mới?”
Lộ Dao: “Tôi tính đào tạo đám nhóc bên quán net, nếu thuận lợi thì lúc đó anh là đại tiền bối dẫn dắt chúng.”
Hùng An An, nhóc Đương Khang, bé nhân sâm, bao gồm cả Tù Ngọc, Harold đều quen thân, nghĩ tới sắp được làm đại ca của đám nhóc kia, bé rồng đen lập tức đầy phấn khởi.
Nói chuyện với bé rồng đen xong, Lộ Dao quăng một chiếc xe đạp điện mới mua cho hắn, bảo hắn tranh thủ thời gian học chạy.
Lộ Dao ra khỏi tiệm nail, quay đầu lại đến quán net.
Cả đám nhóc đều có mặt trong quán.
Lộ Dao không nói kế hoạch làm việc ở cửa hàng mới cho chúng biết, cô lấy ba chiếc xe đạp điện ra bảo chúng đến chân núi rộng thoáng học chạy.
Đám nhóc chỉ cho rằng đây là đồ chơi mới Lộ Dao mua cho chúng, thế là vui vẻ đi xuống núi.
Lộ Dao tìm Giảo Nương, báo với nàng một tiếng là mấy hôm nữa cô muốn kiểm tra độ nhuần nhuyễn khi hóa hình của đám nhóc.
Lộ Dao đã cân nhắc cẩn thận, muốn điều nhân viên từ cửa hàng khác đến làm tại nước Hoàng Kim thì cần phải thỏa mãn được ba điều kiện cơ bản: Thứ nhất, nhân viên phải ký khế ước linh hồn với bà chủ là cô; Thứ hai, nhân viên phải học sử dụng phương tiện giao thông; Cuối cùng là nhân viên phải duy trì hình người trong giờ làm, không thể lộ dung mạo không phải con người trước mặt khách hàng.
Năng lực của nhân viên mạnh chút cũng không sao, biết đánh nhau cũng là yêu cầu nghiệp vụ cơ bản.
Lộ Dao không muốn nhân viên lộ ra tướng mạo thật trước mặt khách, một là nghĩ cho sự phát triển của cửa hàng, hai là lo lắng cho khách. Dân nước Hoàng Kim vốn đã chịu cảnh zombie xâm lược, nay lại phát hiện hầu hết nhân viên của cửa hàng dịch vụ chạy vặt cũng là sinh vật không phải người, e là họ sẽ cực kỳ suy sụp.
Nói chung là những gì Lộ Dao nghĩ đều lấy sự phát triển đường dài cho cửa hàng làm nền tảng.
Còn một điều nữa là Lộ Dao hy vọng đám trẻ của cửa hàng có thể cảm nhận được chút khác biệt nào đó từ công việc này.
Có lẽ vì trẻ con ở khu phố thương mại đang tăng dần, thỉnh thoảng sẽ có vấn đề thế nọ thế kia, có khi Lộ Dao cũng sẽ gặp khó nên sinh ra chút cảm xúc nghi ngờ chính mình.
Đôi khi cô sẽ nghĩ rằng cứ nuôi thả đám trẻ để chúng lớn lên như vậy thật sự là chuyện tốt sao?



Bạn cần đăng nhập để bình luận