Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 387 - Đến đi rồi biết 1



Chương 387 - Đến đi rồi biết 1




Đến đi rồi biết 1
Ông lão?
Lộ Dao không biết là ai. Nhóc gấu trúc tinh cũng nói không quen.
Lộ Dao thấy hỏi không ra, bèn xuống lầu với nhóc gấu trúc tinh.
Quán net vào buổi sáng rất nhộn nhịp, Yêu tộc, Ma tộc, Nhân tộc hòa chung, vừa nhìn rất kỳ lạ, còn hơi chen chúc.
Lộ Dao thầm nghĩ sảnh và tầng hai cũng phải mở rộng, hai tháng sau mở Đại hội Tiên Ma cũng khí phái chút đỉnh.
Trong quán net ồn ào, Lộ Dao từ trên lầu đi xuống, đứng xa xa va phải ánh nhìn của ông lão tóc bạc ở cửa.
Ông lão mặc áo đạo sĩ màu xám xanh, tay cầm phất trần, râu trắng, nhưng dung mạo anh tuấn, khí chất tuyệt trần, gương mặt toát lên sự hiền từ.
Lộ Dao hơi khựng lại quét nhìn khách trong sảnh một cái, có tận mấy hàng tu sĩ ngồi chơi game, cày phim, xem show tạp kỹ, xem anime, nghe nhạc, ... Họ đã hòa nhập vào quán net một cách vô cùng tự nhiên.
Lộ Dao thấy một bóng dáng khá quen ngồi xổm ở vị trí sát góc tường, người đó đeo tai nghe, trước mặt bày một đống đồ ăn vặt nước uống, trên màn hình là buổi livestream của cơ sở gấu trúc.
Kim Hoài Trần.
Lần đầu tên nhóc này đến quán net là vào mấy hôm trước, không biết học được cách xem livestream từ đâu mà đăng ký tài khoản xong thì bắt đầu tập trung ngồi xổm xem livestream của từng sở thú lớn trên mạng, lúc không có thì xem phim tài liệu động vật, lần nào cũng có thể ngồi cả ngày.
Lộ Dao nghiêng đầu, lần nữa va vào ánh mắt của ông lão, đừng nói là phụ huynh tới tìm đồ đệ đồ tôn nhà mình đấy nhé.
Ông lão có thể nhìn ra Lộ Dao đang lưỡng lự, bèn cười vẫy tay với cô.
Lộ Dao đi tới cổng: “Lão có việc chi ạ?”
Ông lão: “Tiểu cô nương, ta có một pháp khí thí luyện tên là gương Thanh Tâm, mấy trăm năm trước sơ ý làm mất. Hôm trước bỗng cảm nhận được nó hiện hữu trong núi này, ngươi có gặp nó không?”
Trời má trời má trời má!!!!!!
Ông lão này là tiên ư?
Tiên ở đại lục Phù Thế có mấy loại, chân tiên có tiên căn tiên linh bẩm sinh, tán tiên dựa vào tu luyện đến khi thể xác thành thánh, đủ công đức rồi phi thăng, Nhân tộc, yêu vật hay tinh quái đều có thể thành tiên.
Tiên tộc ở tại Thiên giới, trừ con đường phi thăng ra thì ít có dính líu đến các giới.
Lúc Lộ Dao đọc văn hiến trong gương Thanh Tâm, cô có thể thường xuyên cảm nhận được sự thanh cao không dính bụi trần và khó tiếp cận của Tiên tộc trong từng đoạn văn câu chữ.
Không ngờ mình lại gặp được Tiên tộc dễ như vậy, nhưng ngoài mặt cô lại bình tĩnh như thường, lấy mảnh vỡ của gương Thanh Tâm trong túi càn khôn ra: “Không biết là pháp khí của lão tiền bối, hôm trước bị tôi sơ ý làm vỡ rồi.”
Ông lão cầm mảnh vỡ đánh giá: “Ngươi cũng rất giỏi, xác thịt phàm tục mà phá vỡ được gương Thanh Tâm của ta, còn vỡ vụn hoàn toàn thế này nữa chứ.”
Nhóc gấu trúc tinh đứng sau lưng Lộ Dao, hai móng vuốt bấu víu chân cô. Vốn dĩ còn hơi sợ, vừa nghe câu nói như khen thưởng này thì không chịu bỏ qua liên tục kéo ống quần Lộ Dao.
Tên ngốc này hoàn toàn không biết người ta đến hỏi tội, còn muốn được khen.
Lộ Dao giơ chân đá nó ra sau, tách khỏi nhóc gấu trúc tinh, cúi đầu thành thật giải thích với ông lão: “Lúc trước không biết là pháp khí của tiền bối, khi ấy bị nhốt bên trong nên cũng hết cách, vẫn xin tiền bối tha thứ.”
Ông lão phẩy phất trần, lấy đi mảnh vỡ gương Thanh Tâm còn lại trên tay Lộ Dao: “Không sao, có thể đánh vỡ cũng là bản lĩnh của ngươi. Còn một chuyện nữa, ngươi có biết người nhốt ngươi trong gương Thanh Tâm giờ đang ở đâu không?”
“...”
Này phải nói sao đây ta?
Với sự hiểu biết của Lộ Dao, thật ra mối quan hệ giữa Tiên tộc và Ma tộc khá kỳ diệu.
Được rồi, thật ra vô cùng bất hòa.
Nếu không thì tại sao đại lục Phù Thế có sáu giới mà thịnh hội thượng cổ ấy lại chỉ lấy mỗi hai chữ “tiên ma”?
Trong lục giới, chủng tộc có thể đấu một trận với Tiên tộc mà không bị yếu thế, chính là ma.
Ma sinh từ tâm, từ tình, từ ham muốn. Chỉ cần thế gian vẫn còn sinh linh thì ma vĩnh viễn bất diệt.
Tiên tộc không thể tiêu diệt hết Ma tộc nên muốn áp chế họ tại Ma vực, nhưng cũng không thể như ý muốn.
Năm trăm năm nay Ma tộc không ra khỏi Ma vực, vẫn là Trạch Duyên không biết có suy xét điều chi mà áp chế chúng ma, cưỡng ép đóng Giới Môn.
Thông tin tiên tử hiện đang ở Ma vực rất nhạy cảm. Lộ Dao hơi suy ngẫm, giấu đi.
Ông lão híp mắt nhìn Lộ Dao một lát rồi cũng không hỏi thêm nữa, quay người định đi, dường như không thấy người yêu ma tụ tập trong quán.
Lộ Dao nghĩ ra một chuyện bèn lên tiếng gọi ông lão lại, lấy một trục cuốn truyền tống và phiếu ưu đãi trong túi ra: “Lần sau có rảnh, ông tới quán chơi.”
Kệ ông ấy là Tiên tộc, Ma tộc hay Quỷ tộc chứ, đã đến đây thì đều là khách hàng tiềm năng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận