Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 913 -



Chương 913 -




Nắm đấm đó đã khiến phần bụng của Khê lõm vào trong, nhưng cho dù là vậy anh ta cũng không quan tâm.
597 càng tức đến mức không hít thở nổi thì hình như anh ta càng cảm thấy vui vẻ thì phải.
Con người là thế đấy, gặp phải người đen đủi hơn bản thân thì không hiểu sao tâm trạng cũng trở nên tốt hơn nhiều.
Cuối cùng cai ngục cũng đã đến, đúng lúc nhìn thấy hai anh em song sinh đang bị đánh.
Hai anh em họ ra hiệu bảo rằng mình không hề đánh trả, họ đang định quay về để làm việc thì đột nhiên bị túm ra đánh, hai người họ không hề đánh trả thật, có camera giám sát làm chứng cứ, người xung quanh đều là nhân chứng.
Kết quả cả bảy người đều bị cai ngục đưa đi, đám người vây xem đều bị nhốt hết vào phòng cấm túc.
Đám đông hóng chuyện giải tán.
Carney và Del đứng phía sau, lẳng lặng không nói gì.
Mãi cho đến khi chỉ còn lại hai người họ thì lại đột nhiên ôm lấy bụng, cúi người cười sằng sặc.
Ban đầu chỉ là tiếng cười khàn đặc thôi, nhưng dần dần tiếng cười càng vang lớn hơn, cho đến cuối cùng thì bật cười ha ha.
Carney cố gắng giữ hơi, ngẩng đầu lên nhìn Del: “Anh nói xem —— Có khi nào đám người kế tiếp sẽ bị bà chủ… Ép mỗi người mua bốn quyển không…”
Nghĩ đến cảnh tượng đó thì Del lại ôm lấy bụng cười lớn.
Hoặc có thể họ có thể tiếp tục “tạo ra” đời nạn nhân tiếp theo.

Phố sách, Tiệm sách Lộ Dao.
Lộ Dao cảm thấy tiệm sách cũng giống như quầy bán đồ ăn vặt được mở trong trường học vậy, chỉ có vào thời gian nghỉ ngơi thì mới có khách ghé thăm.
Chuông vừa vang lên thì cửa hàng lập tức trở nên vắng vẻ ngay.
Trường này còn không có tiết thể dục nữa chứ, chỉ cần “canh gác” đúng vào thời gian nghỉ thôi, những lúc khác cô có thể đi làm những chuyện khác.
Lộ Dao đối chiếu sổ sách xong thì thấy kệ sách trong cửa hàng có vài khoảng trống, thế nên cô đã vào nhà kho lấp đầy những chỗ trống trên kệ.
Thật ra không gian trong tiệm rất nhỏ, Lộ Dao có kế hoạch phân chia sách theo loại và trưng bày lên các kệ khác nhau.
Chỉ có điều thời gian để chuẩn bị cho việc khai trương tiệm sách không đủ nên trước mắt phải bổ sung cho đủ các loại sách văn học.
Trong thời đại này, ngưỡng giá trị tinh thần của tội phạm ở đảo Quán cao hơn rất nhiều so với người bình thường, những thứ quá đơn giản sẽ không thể thu hút được họ.
Số sách mà Lộ Dao chọn đều là tác phẩm văn học kinh điển, cho dù là ở thời đại nào thì những tư tưởng thâm sâu, vĩ đại bên trong ấy đều có thể khiến tâm hồn của mỗi người rung động.
Từ các ghi chép về số sách bán được ban sáng có thể thấy được lựa chọn của Lộ Dao không hề chênh lệch quá nhiều so với kết quả.
Đợi khi dư luận bắt đầu chú ý đến cửa tiệm thì cô mới tiếp tục nhập thêm những loại sách khác.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “&LTC;ẩm Nang Nấu Ăn Của Nhân Viên Khu Phố Thương Mại> và &LTB;àn Ăn Vong Hồn> cũng bán được không ít.”
Lộ Dao: “… Được xem như là thần khí chốt đơn rồi đúng không.”
Do phải tự chịu trách nhiệm từ việc đóng sách, in ấn, phiên dịch thành ngôn ngữ tinh tế, mà Lộ Dao và cả Thống Thống đều không có kinh nghiệm trong những việc này.
Để quen thuộc với các công đoạn sản xuất sách, trước khi bắt tay vào quá trình in ấn chính thức thì bà chủ và nhân viên đã thử làm ra hai quyển sách mới.
&LTCẩm Nang Nấu Ăn Của Nhân Viên Khu Phố Thương Mại> tổng hợp các ghi chép nấu ăn của các nhân viên thường xuyên nấu ăn, tuy nó chỉ là bản demo nhưng mọi người đều rất nghiêm túc để hoàn thành nó.
Nhân viên của cửa hàng cẩn thận sắp xếp lại những món ăn mà nhân viên đã từng làm, viết lại quá trình chuẩn bị nguyên liệu và thực hiện một cách tỉ mỉ, còn phối thêm màu vào để tạo thành những bức hình sặc sỡ.
Khi Lộ Dao nhận được bản hoàn chỉnh lại tiếp tục chỉnh sửa tiếp, chia ra thành từng loại, ngoài ra còn ghi chép thêm một vài cảm nhận riêng.
Tác giả được đề trên bìa sách đều là "Tiệm sách Lộ Dao”, nhưng thật ra đây là một quyển sách nấu ăn vừa ngon vừa đảm bảo dinh dưỡng do toàn bộ nhân viên của khu phố thương mại tổng hợp ra, ở cuối mỗi món ăn đều có chú thích rõ tên của đầu bếp.
&LTB;àn Ăn Vong Hồn> là tác phẩm của Kỳ Sâm, bình thường anh ta có thói quen ghi chép lại hương vị của các món đồ ngọt và thức uống trong quán cà phê, chớp mắt đã viết ra một tuyển tập rất dày, mỗi một món thức uống và món ngọt đều có những bức hình xinh đẹp của riêng nó.
Lúc Lộ Dao nhắn vào nhóm chat nói muốn làm thử loại sách như thế thì Kỳ Sâm đã lấy ra bản ghi chép tay ấy.
Sau khi thông qua số phiếu của nhân viên và một bộ phận nhỏ khách hàng thì đã chọn ra được chín mươi chín món ngọt và ba mươi sáu loại đồ uống được yêu thích nhất để tổng hợp thành nội dung cho sách.



Bạn cần đăng nhập để bình luận