Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 546 - Không cần để ý đến những điều nhỏ nhặt này đâu 1



Chương 546 - Không cần để ý đến những điều nhỏ nhặt này đâu 1




Không cần để ý đến những điều nhỏ nhặt này đâu 1
Lộ Dao đi ra khỏi trung tâm bổ túc trẻ em, hoàn toàn không để ý thấy một con mèo thân như cái thùng phi đang dựng đuôi đi theo sau.
Cô quay lại cửa hàng DIY một mình sau đó mở hệ thống trò chơi [Phố U Linh] phát cho mỗi người chơi ra.
Đúng là bên dưới giao diện hệ thống đã xuất hiện nút đăng xuất, có điều cô nhấn vào thì không thấy phản ứng gì.
Cô thử đi thử lại mấy lần nhưng cả dùng tay bấm và dùng giọng nói ra lệnh đều không được.
Trạng thái đăng xuất của giao diện hệ thống đã trở lại trạng thái có thể nhấn vào. Lúc chạm ngón tay vào thì màu sắc ô đăng xuất sẽ đậm hơn, thế nhưng sau đó không còn phản ứng gì nữa.
Đúng là phán đoán của Alfred. Hệ thống trò chơi [Phố U Linh] không có vấn đề gì, chẳng qua sự tồn tại của Lộ Dao quá đặc biệt nên hệ thống thật sự không thể dịch chuyển cả cơ thể cô ra ngoài được.
Không thể tới thành phố Minh Nhật, hiện tại người chơi trên phố U Linh cũng đã đăng xuất hiện, trước đây không lâu còn đập chết cả boss cuối rồi nên Lộ Dao trở thành người sống cuối cùng ở khu phố này. Cô đơn như những bông tuyết mùa đông cũng chỉ đến vậy mà thôi.
Lộ Dao kéo cái ghế ra ngồi ngoài cửa cửa hàng DIY, tiếp tục suy nghĩ tìm cách ra khỏi đây.
Bỗng nhiên có thứ gì đó mềm nhũn ấm áp kề sát bên chân cô, đi kèm theo đó là tiếng ngáy nho nhỏ như tiếng mô tơ.
Lộ Dao tròn mắt nhìn Nhị Tâm đang dựng thẳng cái đuôi dụi dụi ống quần mình, mặt nó đã tròn như cái mâm rồi, mắt cũng tròn xoe, đáng yêu không thể tả.
Lộ Dao hơi ngạc nhiên. Cô khom lưng ôm nó lên rồi đứng dậy chuẩn bị đưa nó về trung tâm bổ túc trẻ em: "Sao mày chạy được tới đây vậy? Đi theo tao hả?"
"Meo." Nhị Tâm cọ cọ cổ Lộ Dao rồi ngáy khò khò.
Mấy tháng không bị ai khống chế cân nặng nên bây giờ Nhị Tâm chẳng khác gì con heo con. Lộ Dao không hề đề phòng nên suýt nữa không ôm nổi nó lên. Cô khom lưng dồn sắc vào tay muốn dựa vào đó để có thể nhấc Nhị Tâm lên được.
Vừa rồi Nhị Tâm đã chạy qua mấy chỗ có mấy chiếc vòng tay màu bạc nằm rải rác. Lộ Dao cảm thấy hơi quái lạ vì lúc cô quay về quán thì số vòng tay này vẫn xuất hiện trên mặt đất.
Cô ngồi xổm xuống nhặt một cái lên xem. Đó là vòng tay u linh đã được kích hoạt.
Sao vòng tay của khách lại xuất hiện trong cửa hàng thế này?
Cái chân ngắn cũn của Nhị Tâm đạp đạp rồi nhảy vọt ra khỏi lồng ngực Lộ Dao. Nó cúi đầu chơi với vòng tay trên mặt đất, chơi chán lại quen cửa quen nẻo chạy vào phòng học, đi được hai bước lại còn quay đầu nhìn Lộ Dao một cái.
Lộ Dao cất hết đống vòng tay rơi vãi trên mặt đất rồi đứng dậy đuổi theo Nhị Tâm.
Một người một mèo đi vào phòng nghỉ dành cho nhân viên. Trong phòng cũng đầy vòng tay u linh tán loạn khắp nơi.
Lộ Dao nhặt mấy chiếc lên kiểm tra thì nhận ra tất cả đều là vòng tay đã bán ra ngoài.
Vòng tay u linh cũng là một vật phẩm thật sự tồn tại nên lúc đăng xuất người chơi không thể mang nó ra ngoài được. Thành ra nó mới ở lại đây.
Sau khi chính thức được mở bán ở cửa hàng DIY, nhân viên cửa hàng và khách hàng đã từng lo lắng nói với Lộ Dao rằng mình lo sẽ làm mất vòng tay. Thế nên Lộ Dao đã rót thêm ma pháp phụ ma vật hồi chủ vào đó, hơn nữa còn nâng cấp miễn phí cho tất cả người dùng.
Có ma pháp phụ ma vật hồi chủ này, dù người dùng có bất cẩn đánh rơi thì cũng không cần phải lo. Nhiều nhất là bốn tiếng đồng hồ, vòng tay sẽ tự tìm đường quay về.
Khi người chơi đăng xuất khỏi trò chơi, vòng tay chứa ma pháp bị bỏ lại nhưng lại không tìm được chủ nhân nên tất cả đều chạy về cửa hàng DIY lần nữa.
Cửa hàng đã bán tổng cộng mấy nghìn vòng tay u linh. Lúc này tất cả chúng nó đều đang chồng chất trong phòng nghỉ ngơi.
Lộ Dao lấy một cái rương thu nhận còn trống ra tống hết toàn bộ vòng vào đó.
Cô đoán rằng người chơi phố U Linh sẽ không trở lại đây nữa. Vòng tay mà cô mất rất nhiều công sức khai phá cũng đã mất tác dụng. Có điều hiện tại cô chưa có tâm trạng xử lý nên cứ cất vào kho hàng cái đã.
Mới dọn được một nửa thì một linh cảm lóe lên trong đầu Lộ Dao. Chắc là vẫn có mấy chiếc được mang tới thành phố Minh Nhật.
Đã từng có mấy vị khách đến đặt nhờ cô làm riêng nhẫn trữ vật cho. Thật ra thì nguyên lý và chức năng của nhẫn trữ vật cũng giống chiếc nhẫn của Tiểu Cơ thôi, chỉ là nhẫn của khách đặt làm không cao cấp bằng nhẫn của Tiểu Cơ vì dù sao lúc đó cô cũng chỉ định giá hơn tám trăm đồng u linh một chiếc.



Bạn cần đăng nhập để bình luận