Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 297 - Khai tông lập phái 1



Chương 297 - Khai tông lập phái 1




Khai tông lập phái 1
Vốn Lộ Dao cho rằng thắp sáng sổ tay hướng dẫn Ma Tộc là nhiệm vụ đơn giản nhất, không ngờ đây lại là cái bẫy lớn.
Thời hạn làm nhiệm vụ chỉ có hai tháng, cho dù Trạch Duyên có thành hôn ngay trong ngày mai thì cũng không cách nào tạo ra được Ma Quân cho cô trong giới hạn thời gian của nhiệm vụ được.
Yêu cầu để thắp sáng hình minh họa của Nhân tộc là “Khách hàng Nhân tộc, nữ, sáu mươi tuổi”, yêu cầu để thắp sáng hình minh họa của Yêu tộc là “Khách hàng bán yêu vẫn chưa được một trăm tuổi”… Xem ra việc thắp sáng hình minh họa của Nhân tộc và Yêu tộc có thể sẽ có hy vọng hơn.
Ban đầu lúc Lộ Dao gặp được Tạ Tử Lê ở biển Giọt Lệ thì đã nghĩ đến chuyện đưa hắn và Tạ lão phu nhân đến tiệm rồi, một lần có thể hoàn thành được cả hai nhiệm vụ.
Sau đó thấy hai bà cháu họ thật sự không hợp ý nhau, cô lại không “bắt” được Tạ Tử Lê, ngược lại còn đưa theo Giảo Nương về đây.
Mặc dù đã nhiều ngày trôi qua, nhiệm vụ vẫn không có tiến triển gì nhưng Lộ Dao lại không hề hối hận với quyết định khi đó của mình.
Chỉ là hai tháng thì trông có vẻ dài hơn thời hạn những nhiệm vụ trước đó nhưng thật sự độ khó của nhiệm vụ lại được nâng cao hơn, gần đây phải nghĩ cách để đẩy nhanh tiến độ nhiệm vụ mới được.
-
Sau khi họp xong Tiểu Chung bắt đầu thúc đẩy mạnh nghiệp vụ cày rank thuê, thời gian làm việc không chơi điện thoại, không đọc tiểu thuyết mà điên cuồng hướng dẫn khách hàng.
Anh ta còn lập một nhóm học tập riêng, chỉ trong thời gian ngắn đã nâng cao kỹ thuật của khách hàng.
Hiện nay trong nhóm có ba người là Tiểu Chung, tiểu báo yêu và Quán Trọng.
Tiểu Chung nhớ lại nội dung huấn luyện khi mình còn là tuyển thủ chuyên nghiệp, sau đó lập kế hoạch học tập cho một yêu một ma, từ căn bản như farm lính, phân loại trang bị, tính toán sát thương, kỹ năng CD cho đến kiến thức gank, thăng cấp, giao tranh tổng, nội dung phong phú nhưng đúng trọng tâm.
Một yêu một ma trong nhóm học tập như nhặt được báu vật, ngay cả đồng nghiệp trong nhóm mạng nội bộ sau khi biết được sự tồn tại của thứ mang tên “tài liệu học tập” này thì lại bắt đầu K Hoàng ơi K Hoàng à.
Chung Liên Gia dở khóc dở cười, cảm thấy không thoải mái cho lắm nhưng cũng pha lẫn sự sung sướng.
Thật ra sau khi giải nghệ trong lòng Chung Liên Gia luôn cảm thấy sợ hãi không nơi nương tựa.
Mười sáu tuổi anh ta bước vào ngành thể thao điện tử chuyên nghiệp, trổ hết tài năng trong Trại huấn luyện thanh thiếu niên, thuận lợi trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp.
Khoảng thời gian vinh quang nhất, Chung Liên Gia liên tục nắm giữ vị trí MVP trong cả mùa đấu, là cái đùi lớn để cả đội bám vào.
Lúc đó anh ta khó tránh khỏi việc có suy nghĩ tự phụ, tự cho rằng mình là quốc vương của thế giới trò chơi này.
Nhưng chỉ mới vài năm ngắn ngủi thì những tuyển thủ trẻ tuổi hơn, có thiên phú hơn bắt đầu mọc nhiều như nấm sau cơn mưa, còn anh ta thì như một món linh kiện bị sử dụng quá nhiều nên hao mòn nhanh chóng, bắt đầu xuất hiện trục trặc, không cách nào thích ứng với nhịp điệu của cuộc thi, không cách nào đưa ra được quyết định chính xác, trở thành điểm đột phá của đấu trường được nữa.
Cho đến khi bắt đầu mùa thi đấu mới số lần Chung Liên Gia ra trận cũng dần trở nên ít hơn, thậm chí sau này anh ta không chịu được sự hắt hủi vô thời hạn nên đã đưa ra quyết định giải nghệ.
Sau đó anh ta vào làm việc trong khu phố thương mại, gia nhập nhóm chat mạng nội bộ rồi lại bắt đầu có suy nghĩ “ai cũng giỏi hơn mình”.
Không đề cập đến những nhân viên dị tộc, chỉ nói riêng về Trình Diệp làm cùng vị trí với anh ta thôi, người ta tốt nghiệp đại học danh tiếng, trước đây từng làm việc cho một công ty lớn nổi tiếng trong nước.
Quản lý quán Internet Café chỉ là một trong nhiều thân phận của Trình Diệp, anh ta còn thường xuyên viết code cho Lộ Dao nữa.
Các nhân viên thuộc loài người của khách sạn suối nước nóng hoặc là có lý lịch ghê gớm, hoặc là có nhiều tài năng, lúc này Chung Liên Gia phát hiện hình như chỉ có mình là dành cả thanh xuân để đánh game, đến cuối cùng không giữ được gì trong tay cả.
Thật ra Chung Liên Gia cảm thấy hơi tự ti.
Nhưng bắt đầu từ lúc hướng dẫn tiểu báo yêu và Quán Trọng, lúc họ dùng ánh mắt sùng bái nhìn mình hoặc là gọi “Chung ca” một cách “nịnh nọt” thì Chung Liên Gia lại cảm thấy như vậy cũng không tệ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận