Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 446 - Tà thần thích nghe mấy lời khen lố 3



Chương 446 - Tà thần thích nghe mấy lời khen lố 3




Tà thần thích nghe mấy lời khen lố 3
Mũi chân của đại ác ma Clarissa gõ nhẹ lên lưỡi hái tử thần một bên: "Ngay cả cô cũng không giải quyết được à?"
Lộ Dao cười lắc đầu: "Có khả năng khu phố bên kia nằm dưới sự quản lý của một tà thần thích nghe mấy lời khen lố. Tôi đang nghĩ cách dỗ kẻ đó vui vẻ."
Tà thần.
Đại lục Alexandria cũng từng có một tồn tại tương tự như thế, có điều không thể so được với tộc Cự Long, bởi vì hậu duệ của tộc Cự Long quá nhiều, còn mạnh nữa nên mấy tên tà thần lẻ tẻ không phải đối thủ của bọn họ.
Nhưng rồng cũng sẽ có lúc lạ nước lạ cái. Đại lục Alexandria là sân nhà của bọn họ, còn thế giới khác thì không giống.
Xem tình hình trước mắt thì có vẻ như Harold đã bị cái vị ở phố U Linh kia cấm thi đấu từ vòng gửi xe rồi.
Bất Độc thì vẫn tới được nhưng Lộ Dao lại không muốn cho cậu qua đó.
Thế giới kia có hơi kỳ quái, cô không muốn bạn nhỏ này nghĩ quá nhiều.
Trước mắt mọi chuyện còn chưa đến mức không thể khống chế, nhưng nếu đã đi tới bước này thì dù đối thủ có là tà thần đi chăng nữa, cô cũng phải thử một lần mới được.
Merlulu và Puxiu ngồi chia ra ngồi hai bên vai Hối Hối. Merlulu nói: "Lộ Dao, hay là cô đừng mở cửa hàng bên đó nữa?"
Cô ấy vừa dứt lời, Puxiu và Hối Hối đều gật đầu theo.
Trong mắt yêu tinh và Slime, tà thần vẫn là một tồn tại rất mạnh và đáng sợ.
Lộ Dao đã dùng tích mộc làm ra một sân chơi mini cho đôi yêu tinh song sinh nên gần đây bọn họ hoạt động rất nhiều, nhìn bằng mắt thường cũng thấy đã gầy đi không ít rồi.
Lộ Dao đứng dậy xoa xoa Hối Hối, lại vươn đầu ngón tay ra chọc chọc gò má đôi yêu tinh song sinh rồi mới quay lại chỗ ngồi: "Không được, tôi có lý do không thể không tới đó."
Harold không khỏi hỏi: "Sao lại nhất quyết phải đi cho bằng được vậy? Nếu cô xảy ra chuyện gì ở bên đó thì chúng tôi sẽ không tìm được cô đâu."
Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng đó là bé rồng đen lại có cảm giác máu toàn thân như chảy ngược.
Lộ Dao cân nhắc lựa lời một chút rồi nói đúng sự thật: "Đúng là nơi đó không nằm trong kế hoạch của tôi, nhưng tôi nhận được lời cầu cứu đến từ một người bạn."
Thứ nhất là vì nói cho sang thì cô và Thống Thống cũng được xem là một đôi bạn xấu.
Thứ hai là vì thực tế thì đúng là cô thích Thống đần hơn hệ thống thay mặt.
Mà muốn đổi hệ thống kia đi thì phải tìm Thống Thống về đã mới được.
Bất Độc lập tức nghĩ tới điều gì đó.
Edward nãy giờ vẫn luôn giữ im lặng vuốt ve chiếc nhẫn lục bảo thạch to tướng chói mắt trên tay chợt cất lời, giọng nói trầm thấp rất êm tai: "Là người bạn kia dẫn cô tới đại lục Alexandria à?"
Lộ Dao ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt màu lục bình tĩnh sâu thẳm của Edward rồi chậm rãi gật đầu: "Đúng thế."
Cô đã từng có rất ít người có thể tin tưởng được.
Nhưng bây giờ cô lại có rất nhiều người bạn tài năng giỏi giang, bọn họ cũng là bạn đồng hành của cô.
Phòng khách trở nên yên tĩnh.
Bạn bè và mạo hiểm là đề tài không bao giờ biến mất trên đại lục này. Bọn họ hiểu không còn lý do nào có thể ngăn cản được Lộ Dao nữa nhưng lại rất lo lắng cho sự an toàn của cô.
Một thế giới mà ngay cả tộc Cự Long và bán thần cũng không thể đặt chân đến thì chỉ một con người bình thường...
Bé rồng đỏ Tina hỏi: "Vậy chúng tôi có thể làm gì?"
Những người khác cứ như vừa hoàn hồn, quay sang liếc mắt nhìn Tina một cái rồi lại quay đầu nhìn Lộ Dao.
Lộ Dao: "Đúng là tôi có chuyện muốn nhờ mọi người giúp đỡ thật. Mọi người không biết đấy thôi, vị thần kia tự xưng là biết hết tất cả mọi thứ trên đời. Tôi muốn mở cửa hàng còn phải bắn sáu mươi sáu phát pháo hoa cho gã xem nữa. Chuyện này không thể làm qua loa được, phải cho gã mở mang đầu óc."
...
Nhân viên dị tộc trong tiệm lắng nghe lời giải thích và sắp xếp của bà chủ, càng nghe mắt trợn càng to. Hình như bà chủ không cần bọn họ phải lo lắng thật.
Sau khi trình bày với nhân viên tiệm nail xong, Lộ Dao vào trong tắm rửa nghỉ ngơi.
Các nhân viên bận rộn cả đêm giúp bà chủ chuẩn bị đạo cụ cần dùng để khai trương cửa hàng mới.
---
Ngày hôm sau, đã lâu rồi Lộ Dao mới tỉnh lại trong phòng nghỉ tiệm nail. Cô nhanh chóng tắm rửa rồi chuẩn bị đi ra ngoài.
Ambrose đang tiếp khách trong phòng tiếp khách bên ngoài, thấy Lộ Dao đi ra bèn gọi lại chỉ chỉ vào hai rương bảo vật trên bàn trà trong khu vực nghỉ ngơi rồi nói: "Những thứ cô cần đều ở trong đó hết."
Lộ Dao ngạc nhiên: "Nhanh vậy sao?"
Ambrose: "Chú ý an toàn."
Lộ Dao cất rương rồi xoay người đi ra cửa: "Tôi sẽ để ý."



Bạn cần đăng nhập để bình luận