Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 869 -



Chương 869 -




Đợi đến khi anh bước vào hẳn, Lộ Dao mới thấy rõ vẻ ngoài của anh hiện tại.
Mái tóc dài màu đen buộc một nửa sau gáy, con ngươi đỏ như máu, vòng cổ Phục Thần Lệnh trên cổ treo lủng lẳng mấy đoạn xích gãy lìa.
Đôi mắt anh u ám tối tăm, quanh thân nồng nặc mùi máu. Chờ đến khi anh tiến lại gần hơn một chút, Lộ Dao mới ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng nhẹ nhàng ẩn trong mùi máu tanh nồng kia.
Đây là... Mùi máu của thần...
Nhưng không hề nồng nặc chút nào. Lộ Dao không cảm thấy bị choáng váng mất lý trí như trước.
Chẳng hiểu sao cảm giác hoảng sợ bỗng dâng trào trong lòng Lộ Dao. Cô đứng dậy chạy ra đỡ anh vào ghế sô pha ngồi, giọng nói vẫn khá bình tĩnh: "Anh đi đâu về vậy? Anh bị thương hả?"
Lục Minh Tiêu ra hiệu bằng mắt ý bảo Lộ Dao đưa tay ra.
Đợi đến khi cô ngờ vực giơ tay trái ra, anh mới phủ tay phải lên đó rồi dùng sức nắm chặt trong chốc lát, sau đó lại rụt tay về.
Lục Minh Tiêu cụp mắt ngắm nhìn Lộ Dao hồi lâu, trong con ngươi đỏ tươi chứa đầy ảnh ngược của cô: "Lộ Dao, tôi phải đi rồi."
Vừa dứt lời, cơ thể anh bắt đầu trở nên trong suốt.
Sao lại đột ngột như vậy?
Không đúng!
Một lớp sương mù màu đen xuất hiện xung quanh viền mắt Lộ Dao. Con ngươi trong suốt của cô bị sương mù đen xâm chiếm trở nên đen nhánh trong chớp mắt.
Khu vực không được ánh đèn chiếu đến bên cạnh ghế sô pha như hỗn loạn theo.
Lục Minh Tiêu bất đắc dĩ nhìn Lộ Dao rồi cố gắng dồn chút sức cuối cùng để nâng cánh tay lên đặt bên khoé mắt cô, dịu dàng trấn an: "Nhanh, nhanh... Chúng ta chỉ tạm thời xa nhau thôi."
Lời của anh như đang thì thầm, cuối cùng bóng dáng chỉ còn lại như một lớp sương mù nhẹ nhàng ôm lấy cô rồi im hơi lặng tiếng tan biến.
Những mảnh giấy cũ kỹ ố vàng từ từ thành hình trong lòng bàn tay Lộ Dao, cuối cùng hoá thành năm mảnh ghép nhỏ.
Giọng nói của hệ thống bỗng nhiên khôi phục lại như bình thường...
[Thành công thu gom được toàn bộ các mảnh ghép "Sự thật của thế giới", chúc mừng bà chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn! Thưởng giá trị nhân khí + 660000, khung ảnh sự thật của thế giới +1!]
[Đính chính nhiệm vụ! Bà chủ đã hoàn thành nhiệm vụ ẩn và nhận được quyền hạn tăng tốc hoàn thành nhiệm vụ! Xin hỏi có sử dụng không? Mời bà chủ đưa ra quyết định trong vòng ba giây. Thời gian đếm ngược bắt đầu. Ba, hai...]
Lộ Dao siết chặt mảnh ghép trong lòng bàn tay, lớp sương mù đen đặc trong mắt thoáng run lên: "Sử dụng quyền hạn tăng tốc hoàn thành nhiệm vụ."
[Mở khóa nhiệm vụ cuối cùng! Vài hôm nữa thần linh Mặc Chúc sẽ ghé thăm Cửa hàng dịch vụ chạy vặt Lộ Dao, mời bà chủ chuẩn bị sẵn sàng tiếp đón. Bảy ngày sau thần linh Mặc Chúc sẽ công bố kết quả nhiệm vụ. Mong bà chủ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ!]
Thần linh Mặc Chúc ư?
Người kia tên là Mặc Chúc.
Thần linh đích thân tới cửa hàng, yêu cầu nhiệm vụ lại mập mờ không rõ ràng.
Rõ ràng là trước khi Lục Minh Tiêu trở về hệ thống đã chuẩn bị phân phát nhiệm vụ, hơn nữa lúc ấy cũng không hề nói là nhiệm vụ cuối cùng, không biết nhiệm vụ cô vốn nên nhận được là gì nhỉ?
Lục Minh Tiêu mới ra ngoài một lúc mà khi về trên người đã dính mùi máu của thần.
Chẳng lẽ anh đi đánh nhau với Mặc Chúc?
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ ngoi lên: "Anh ta đi tìm mảnh ghép đấy. Năm mảnh ghép cuối cùng nằm ở một nơi mà tạm thời cô không thể tới được, mà không lấy được nó thì không thể hoàn thành nhiệm vụ ẩn. Mặc dù nó không ảnh hưởng gì tới việc mở khoá nhiệm vụ cuối cùng nhưng sẽ làm chậm tiến độ nhiệm vụ."
Lộ Dao: "Sao anh ấy lại gấp gáp quá vậy?"
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: "Tôi cũng không biết. Chắc là anh ta có gì đó cần bận tâm."
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ không biết Phục Thần Lệnh. Lộ Dao hơi nhíu mày nghĩ Thống Thống đúng là đồ ngốc, nghiệp vụ cũng không chuyên nghiệp chút nào.



Bạn cần đăng nhập để bình luận