Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1095 -



Chương 1095 -



Đầu óc Khê trống rỗng, nhà giam không phải nơi bình thường, lồng giam sắt thép không nhốt được tù nhân của đảo Quán, vật liệu xây tường ở đây chứa khoáng sản đặc biệt, đặc tính của nó là ngăn cách tinh thần lực.Dù là kiến trúc ba khu đảo Ngoại hay từ ba khu trung tâm đến ba khu đảo Nội, đều sử dụng vật liệu này.Bà chủ vượt không gian tiến vào nhà giam khu sáu, chứng tỏ bên cạnh cô có năng lực giả hệ không gian, hơn nữa năng lực của người này thể hiện rằng không hề chịu ảnh hưởng bởi dụng cụ ức chế tinh thần lực.Người này không phải bà chủ, cũng không phải là người máy dọn dẹp ngốc nghếch thì chỉ có thể là chàng trai áo đen đứng bên cạnh bà chủ thôi.Nhưng tiến vào nhà giam mà không bị phát hiện, dạng năng lực tàng hình này e là đến từ bà chủ.Khê sớm biết rõ bà chủ không hề yếu ớt như bề ngoài nhưng vẫn ngày ngày bị biểu hiện của bà chủ gây sốc, vậy mà cả nhà giam cũng không cản bước được cô.Khê quay phắt nhìn ra bên ngoài, hành lang yên ắng không tiếng động, xem ra cai ngục trực ban không hề phát hiện sự bất thường ở đây, bạn tù lên cơn điên “chăm chỉ” làm ồn cũng không nhận ra trong nhà giam xuất hiện người không nên xuất hiện ở nơi này.Lộ Dao không thúc giục, kiên nhẫn chờ Khê hoàn hồn.Trong đầu Khê rối rắm lộn xộn nhưng không thất thần quá lâu, cũng không hỏi nhiều, từ nhìn bà chủ chuyển sang nhìn lên kệ sách sau lưng cô.Khê không biết về đoạn clip tràn lan trên mạng tinh vực, đây là lần đầu anh ta thấy kệ sách Vạn Giới, kệ sách theo kiểu cổ xưa nhìn thoáng qua không gì đặc biệt, đứng trước kệ sách ngẩng đầu lên, kệ sách kéo dài vô tận lên trời, ánh sáng màu vàng nhạt mờ ảo xung quanh, không thấy điểm cuối.Trên kệ trừ mấy cuốn sách anh ta từng đọc ở tiệm sách ra, còn có rất nhiều sách biên soạn bằng chữ viết kỳ lạ.Khê nhớ lời bà chủ nói, chỉ có thể chọn sách biên soạn bằng ngôn ngữ thông dụng của tinh vực.Khê đã sở hữu rất nhiều sách rồi, có không ít là sách yêu thích của anh ta.Tám ngày đi làm ở tiệm sách, sách mới có thể đọc trong tiệm anh ta cũng đã đọc cả rồi.Ngón tay Khê lướt qua giữa dãy sách, rồi thấy một cuốn sách mới có bìa màu xanh nhạt trong đống sách quen thuộc.Lộ Dao nhìn theo tầm nhìn của Khê, hờ hững giải thích: “Đây là sách mới ngày mai sẽ lên kệ.”Khê rút cuốn sách mới đó xuống, vội vàng đọc lướt trang bìa, gật đầu nói: “Vậy lấy cuốn này.”Sự lựa chọn này hơi ranh ma, nhưng cũng không trái quy tắc.Lộ Dao còn để sách mới tiệm chưa tung hàng trong phạm vi có thể lựa chọn, cũng là thái độ ngầm chấp nhận.Lộ Dao còn phải đến khu bốn nên không định tiếp tục lang thang ở khu sáu nữa, chờ Khê xác nhận sách anh ta chọn xong thì cất kệ sách Vạn Giới vào.Không cần cô ra hiệu, Harold đã mở cửa.Ba người lặng lẽ đến rồi lại biến mất như cái bóng, chỉ có cuốn sách mới tinh Khê nắm chặt trong tay chứng minh vừa rồi quả thật có người đến đây.Khê lại ngồi xuống giường, cảm xúc chán chường cách đó không lâu không biết đã biến mất từ đời nào, anh ta xé màng bọc mỏng trên bìa sách ra, dồn hết tâm tư vào cuốn sách vừa nhận được....Cấu trúc nhà giam khu bốn gần như chẳng khác gì khu sáu, Trúc Duy ngồi thẫn thờ trên mép giường.Thời gian tám ngày ngắn ngủi, nhanh đến mức cứ ngỡ như nằm mơ.Kết thúc chiến dịch tình nguyện viên, Trúc Duy lại bị đưa đến khu bảy làm kiểm tra thể tinh thần một lần, kết quả lần này là tín hiệu thể tinh thần của cô ấy dần dần tăng mạnh, đã có xu hướng ổn định.Cai ngục 0496 nói trong một khoảng thời gian ngắn cô ấy không cần đến khu bảy tiếp nhận thẩm vấn nữa.Tất cả đã đâu vào đấy, nội tâm Trúc Duy cực kỳ bình tĩnh, điều tiếc nuối duy nhất là rất khó có cơ hội để làm việc chung với bà chủ lần nữa.Trúc Duy đã sống trong khu tập trung người nguyên sinh từ nhỏ, nhưng hầu như cô ấy chưa từng gặp con người nguyên sinh nào giống bà chủ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận