Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 544 - Mạnh quá nên bị nhầm là robot 2



Chương 544 - Mạnh quá nên bị nhầm là robot 2




Mạnh quá nên bị nhầm là robot 2
Sau khi kết thúc, năng lực mà cô sử dụng để trùng tu khu phố cũng khiến người ta không thể không nghĩ nhiều vì trông chẳng khác gì siêu năng lực.
Những thứ kỳ lạ mà cô thể hiện ra thật sự quá nhiều.
Hiện tại cũng đang có một cuộc tranh cãi diễn ra trong nhóm người chơi [Phố U Linh].
[Má ơi! Người này là ai vậy? Là người chơi thật hả?]
[Trước đây tôi cũng tưởng cô ấy là người chơi nhưng giờ thì tôi không chắc.]
[Tôi cảm thấy cô ấy là robot. Nếu đúng là người chơi thật thì tôi sẽ ghen tị với sức mạnh phi thường mà cô ấy có đấy!]
[Hồi ở phố U Linh tôi đã từng giao tiếp với cô ấy rồi, không giống robot chút nào cả. Hoặc cũng có thể nói cô ấy là trí tuệ nhân tạo được cài đặt vào cùng với Khải Minh Tinh?]
[Tôi chỉ muốn biết cái thứ quái dị vừa rồi bà chủ đánh chết kia là boss cuối của phố U Linh hả?]
[Thôi đừng hóng nữa mấy má! Ba năm rồi, ông đây bị giam trong game suốt ba năm rồi, ngày nào cũng lo lắng hãi hùng, còn suýt nữa bị biến thành quái vật cơ. Bây giờ ông chỉ muốn lôi đầu cái công ty trò chơi rác rưởi kia ra đền tội thôi!]
[Nghĩ theo chiều hướng khác thì có phải công ty trò chơi phát hiện ra thế giới phố U Linh bị mất khống chế nên mới cố ý cài robot vào đóng vai bà chủ cửa hàng DIY để giải cứu chúng ta không?]
[Để để mẹ mi chứ mà để! Công ty trò chơi hoàn toàn chẳng có hành động gì cả! Sau khi tỉnh lại trong viện điều dưỡng ông đây mới biết tất cả bệnh nhân cùng phòng ông đều bị chẩn đoán mắc chứng mất ý thức qua mạng gì gì đó. Bây giờ vẫn còn người chưa tỉnh kia kìa!]
[Chẳng phải nghe quảng cáo là có Khải Minh Tinh chỉ dẫn thì sẽ không ai bị lạc bước trong thế giới giả tưởng à? Vậy bây giờ là chuyện gì xảy ra vậy? Tôi nghĩ chúng ta cần một câu trả lời chính thức đàng hoàng và chân thành.]
...
Ở tòa nhà Khoa học kỹ thuật, lúc này trong phòng làm việc của Hạ Bạch Hành đang chật ních người.
Sau khi hệ thống vận hành trò chơi bị mất khống chế, không chỉ có người chợt đột nhiên đăng xuất tập thể mà trước mắt ngay cả nhân viên chịu trách nhiệm vận hành cũng không thể vào được hệ thống.
Hạ Bạch Hành và đồng nghiệp cũng nhìn thấy livestream cuộc chiến giữa Lộ Dao và boss hệ thống. Bọn họ đã nghĩ mọi cách để liên lạc với Lộ Dao thông báo cho cô nhanh đăng xuất khỏi [Phố U Linh] đi, thế nhưng email hệ thống gửi đi như đá chìm đáy bể. Mà bọn họ thì lại không còn quyền hạn đăng nhập vào đó để nhắc cô được nữa.
"Bên phía Khải Minh Tinh đã khôi phục chưa?"
Hạ Bạch Hành: "Năm phút trước đã khôi phục rồi. Khải Minh Tinh nói đúng là phố U Linh đã bị tấn công một cách bí ẩn. Nó sẽ ra tay dọn dẹp, chắc là phải mất bốn mươi tám tiếng."
"Vậy chúng ta chỉ cần cứu người chơi đó ra là được."
"Tôi không hiểu lắm, rõ ràng là cô ấy đã đánh chết boss rồi mà sao lại không đăng xuất chứ?"
Trong lòng Hạ Bạch Hành có một ý tưởng nhưng vừa rồi anh ta chưa nói ra: "Có khi nào cô ấy không thể đăng xuất không?"
"Gần một trăm nghìn người đều thuận lợi đăng xuất mà sao chỉ có mình cô ấy là không ra được chưa?"
Hạ Bạch Hành: "Có lẽ giống như lời người chơi nói, chắc cô ấy là robot hệ thống cài vào cũng nên."
"Hệ thống ư? Hệ thống nào mà lại có quyền hạn này?"
Hạ Bạch Hành cụp mắt xuống, không nói ra suy đoán trong lòng mà tỉnh táo phân tích: "Tổng sức mạnh của boss hệ thống không phải thứ mà một người chơi có thể đánh bại được. Thứ để đuổi quái vật dị hình trên phố U Linh vốn là kẹo may mắn, thế nhưng tôi đã đi đọc bài đăng và bình luận trong nhóm người chơi rồi, trong lời tố cáo của bọn họ không hề đề cập gì đến kẹo may mắn cả. Bọn họ đã gặp phải nguy hiểm bị lạc nhân tính trong trò chơi nhưng lại không có sức mạnh để chống trả. Thế nên có thể kẹo may mắn đã mất hiệu lực vì một nguyên nhân nào đó từ lâu rồi. Hệ thống trò chơi [Phố U Linh] đã trống rỗng từ lâu, những gì chúng ta làm bấy lâu nay đều chỉ là giả tưởng mà thôi."
"Cậu tin đám người chơi trong nhóm à? Rất nhiều người trong số đó mắc chứng mất ý thức qua mạng đấy. Bọn họ đã hôn mê rất nhiều năm mới tỉnh lại. Ngay cả thực tế và giả tưởng mà bọn họ cũng không phân biệt được thì lời nói ra sẽ tin được à?"
Hiện tại đầu óc Hạ Bạch Hành đang rối loạn, trong lòng cũng rất thất vọng nên gần như không khống chế được giọng điệu nữa. Có điều anh ta được giáo dưỡng cẩn thận nên vẫn nhanh chóng lấy lại được tỉnh táo.
"Không phải là rất nhiều người mà là tất cả mọi người. Có thể tất cả người chơi [Phố U Linh] đều đã bị giam trong thế giới phố U Linh từ lâu rồi. Bọn họ mắc chứng mất ý thức qua mạng không phải là điều trùng hợp mà có thể là chính bọn họ cũng không muốn ở trong đó. Tôi không tin gần một trăm nghìn người mà tất cả đều mê mệt trong thế giới giả tưởng. Nghe có buồn cười không cơ chứ."
Lúc này, một đồng nghiệp bên cạnh anh ta giơ tay lên nói nhỏ: "Tôi vừa nhận được tin tức, ông chủ tỉnh rồi."



Bạn cần đăng nhập để bình luận