Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 223 - Thân phận từ “K Hoàng” xuống cấp thành “Tiểu Chung” 6



Chương 223 - Thân phận từ “K Hoàng” xuống cấp thành “Tiểu Chung” 6




Thân phận từ “K Hoàng” xuống cấp thành “Tiểu Chung” 6
Vũ Lăng thở dài một hơi. Rõ ràng là đào mà đeo hoa tai hình sen vào lại trông càng mềm mại hơn.
Hắn ta lại làm thêm một phép nữa để ánh sáng màu vàng bọc cả người Lộ Dao lại.
Váy áo màu hồng biến thành màu trắng. Trên vạt áo và ống tay áo thêu đầy bông sen bằng chỉ vàng nên lúc Lộ Dao đi qua đi lại sẽ có ánh vàng lóe lóe.
Cành đào trên tóc Lộ Dao biến thành một cành sen. Ngay cả thắt lưng cũng thành màu trắng nốt. Bên tai phải vốn trống không lại có thêm một bông tai hình sen màu ngọc bích.
Cô gái Nhân tộc mặc váy hồng trông rất kiều diễm nhưng đổi thành váy trắng lại có vẻ trong trẻo lạnh lùng. Thật sự không phí phạm thời gian Vũ Lăng bỏ ra làm phép.
Xong xuôi, hắn ta phất ống tay áo với Lộ Dao: "Đi thôi."
...
Núi Bất Tiên, Hành Trạch tông.
Khương Yến và dược đồng đứng ở giao lộ dẫn vào núi, ngước lên nhìn ngọn núi trước mặt.
Dược đồng: "Tam sư huynh, hình như mấy ngày nay yêu khí trên núi trở nên nồng hơn thì phải?"
Khương Yến gật đầu: "Bầu trời phía Đông Nam vẫn luôn tụ mây. Đúng là có yêu vật tụ tập nơi này."
Dược đồng: "Vậy... Hôm nay chúng ta còn lên núi nữa không?"
Từ bé cơ thể Khương Yến đã yếu ớt, xương cốt không tốt, chỉ có mỗi phương diện luyện đan là có chút tài năng.
Tu vi hắn không cao, lại không hiếu chiến nên vẫn luôn dùng thủ đoạn dụ dỗ để đối phó với đám sẻ tinh.
Nếu thật sự gặp đại yêu trong núi thì hắn và dược đồng sẽ không có sức chống cự.
Bây giờ tất cả sư huynh sư tỷ sư đệ sư muội đều ra ngoài rèn luyện cả rồi, chỉ còn mỗi hắn ở lại tông môn, không có chỗ nào để đi.
Khương Yến muốn nói "Hay là chúng ta quay về", thế nhưng vừa cụp mắt xuống nhìn thấy vẻ mặt của dược đồng, suy nghĩ trong lòng hắn lại thay đổi. Thế là Khương Yến đeo gùi lên: "Lên núi thôi, chúng ta dùng hết thảo dược rồi. Nếu hôm nay không lên thì ngày mai cũng phải lên. Dù sao cũng không thể tránh được."
...
Lộ Dao đi theo Vũ Lăng vào thành Lưu Tiên.
Thành trì của Yêu tộc trong truyền thuyết náo nhiệt hơn trấn Bất Tiên nhiều.
Cửa hàng mọc lên chi chít hai bên đường. Những cây cầu có mái che và những đình đài giữa hồ nhiều vô kể. Điều làm Lộ Dao bất ngờ nhất là trong thành có rất nhiều kênh rạch nối tiếp nhau, trên mặt nước phủ đầy hoa sen.
Không biết bây giờ đang là mùa gì mà hoa sen trong thành nở rộ hết, đi đến đâu cũng nhìn thấy.
Không chỉ có vậy, các cửa hàng hai bên đường chỗ nào cũng khắc hoa văn bông sen lên cánh cửa.
Trên váy Lộ Dao có thêu bông sen, trâm cài tóc là sen ngọc, hoa tai cũng là hình sen nên đi trên đường thu hút rất nhiều ánh nhìn.
Vũ Lăng nhìn vẻ mặt đầy tò mò của Lộ Dao rồi hỏi: "Ngươi có biết tại sao tòa thành này lại tên là Lưu Tiên không?"
Lộ Dao chớp mắt: "Lưu Tiên Lưu Tiên, chẳng lẽ ở đây có một vị tiên? Hơn nữa vị tiên này còn thích hoa sen?"
Vũ Lăng khá ngạc nhiên: "Không đúng hoàn toàn nhưng cũng không khác những gì ngươi đoán là bao."
Vũ Lăng dùng giọng điệu bình thản kể cho Lộ Dao nghe một câu chuyện tình yêu giữa yêu và tiên.
Khoảng chừng ba trăm năm trước, Liên Hoa tiên tử của Tiên giới hạ phàm lịch kiếp, sau đó gặp được một con yêu trong tòa thành này.
Lúc đó yêu kia đem lòng yêu nàng tiên nhỏ nên đã khoét tim dâng yêu đan lên, trồng loài hoa sen người yêu yêu thích nhất đầy cả thành... Làm ầm ĩ chấn động như vậy cũng chỉ mong có được một chút tình cảm của nàng kia.
Hai người dây dưa cả trăm năm, sau đó tiên tử lịch kiếp phi thăng quay về Tiên giới, để lại hoa sen đầy thành và một tòa thành trống không.
Lưu Tiên Lưu Tiên, không giữ được trái tim tiên tử, cũng không giữ được bản thân tiên tử.
Lộ Dao: "Từ đầu đến cuối tiên tử kia có nói mình thích con yêu kia không?"
Vũ Lăng ngờ vực chớp mắt một cái: "Chi tiết riêng tư này sao ta biết được?"
Lộ Dao: "... Xin lỗi nếu tôi thẳng thắn quá nhé, nhưng mà nghe cậu kể thì tôi nghĩ là chuyện này có thể không phải hai bên yêu mến nhau đâu, rõ ràng là yêu đơn phương mà!"
Vũ Lăng: "... Hai cái này có gì khác nhau?"
Lộ Dao không đáp mà hỏi ngược lại: "Chắc yêu kia là một đại yêu lợi hại, nếu không cũng sẽ không thể làm được ra chuyện chấn động cả tòa thành như thế. Đó là ai vậy?"
Vũ Lăng xoay người rời đi: "Chẳng phải ngươi muốn mua sách à? Mau đi theo ta."
Lộ Dao đuổi theo: "Tiết lộ mỗi cái tên thôi cũng không được sao? Ghét nhất là mấy người kể chuyện chỉ được một nửa."



Bạn cần đăng nhập để bình luận