Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 66 - “Dù là tôi cũng sẽ không nhịn được.” 3



Chương 66 - “Dù là tôi cũng sẽ không nhịn được.” 3




“Dù là tôi cũng sẽ không nhịn được.” 3
Sau khi chạy mấy vòng, Ảnh Đồng đã dần dần quen thuộc với việc lái xe nên bắt đầu khoe khoang tài năng.
Hắc Thứ siết chặt dây an toàn trước ngực, còn hưng phấn hơn cả tài xế.
Trong phòng số 401, Trúc Châu và Diên Vĩ vừa mới thức dậy, đang chuẩn bị xuống tầng ăn sáng.
Vừa ra khỏi phòng, bọn họ đã nghe thấy những âm thanh khác thường, bèn nằm bò ra lan can nhìn xuống phía dưới, lại thấy Ảnh Đồng và Hắc Thứ ngồi trong một cái hộp kỳ quái.
Cái hộp này không cần dùng heo đỏ kéo mà vẫn có thể chạy băng băng trên mặt đất.
Vợ chồng Diên Vĩ ôm lòng tò mò đi xuống dưới.
Chiếc "Bentley" màu đen lái từ phòng bếp tới, sau đó dừng lại ở cửa phòng ăn.
Hắc Thứ nhảy xuống xe, tháo chiếc xe đẩy nhỏ đang gắn ở phía sau đuôi xe xuống.
Lộ Dao nhấn dừng đồng hồ trên điện thoại di động: "Từ phòng bếp tới đây chỉ mất năm mươi giây."
Hắc Thứ nhanh chóng dọn đồ ăn lên cho khách rồi quay đầu lại năn nỉ Ảnh Đồng dạy mình lái xe.
Vợ chồng Diên Vĩ dùng bữa sáng mà ăn không biết vị.
Tài nấu nướng của Tiểu Trịnh phát huy cực kỳ ổn định, chỉ có thể trách chiếc xe mui trần kia quá thu hút ánh nhìn.
Diên Vĩ và Trúc Châu vẫn ngồi bên cạnh cửa sổ. Sau khi hai người ăn sáng xong, chiếc hộp màu đen kia lại "rừm rừm" lái tới, lượn một vòng rồi lại lái đi.
Càng về sau, Trúc Châu càng nằm dí lên bệ cửa sổ nhìn nó không chớp mắt.
Lộ Dao lại lấy ra thêm hai chiếc xe mô hình nữa: "Hai người có muốn thử một chút không?"
Trúc Châu trợn to hai mắt: "Chúng tôi cũng được thử hả?"
Lộ Dao gật đầu: "Cũng không khó lắm đâu. Chỉ cần to gan một chút là có thể học được ngay."
Trúc Châu và Diên Vĩ quay qua nhìn nhau một cái, do dự không quyết định được.
Bấy giờ Hắc Thứ lái chiếc xe hơi nhỏ chầm chậm tới, quẹo cua một cái rồi dừng lại trước mặt Lộ Dao: "Lộ Dao Lộ Dao, tôi lái được rồi!"
Lộ Dao quen tay xoa nhẹ đầu Hắc Thứ rồi khích lệ: "Giỏi lắm! Tôi đã nói là cậu có thể học được rồi mà."
Trúc Châu và Diên Vĩ đứng ngồi không yên, vội vàng chạy tới nhờ Hắc Thứ dạy mình.
Lộ Dao qua tiệm nail dẫn Merlulu và Puxiu tới đây, cho hai người ngồi bên bệ cửa sổ lái tới lái lui, vô cùng náo nhiệt.
Người muốn lái xe mô hình quá nhiều nên mấy chiếc tối hôm qua Lộ Dao làm ra không đủ dùng.
Cơ Thanh Nghiên lập tức bắt tay vào làm việc, lắp ráp ra một loạt kiểu xe cực đời mới, từ "Rolls Royce", "Porsche", "Lamborghini" đến cả "Ford"...
Lộ Dao đặt linh kiện ở một bên rồi không nhịn được cười: "Đắt tiền quá. Kiểu này chắc phải xây cái bãi đậu xe nhỉ?"
Cơ Thanh Nghiên lấy đoàn tàu hoả tối hôm qua Lộ Dao mới làm từ kho hàng ra: "Bà chủ, cô định đặt cả cái này trong khách sạn hả?"
Lộ Dao đẩy đẩy tàu hoả mô hình trên bàn một lúc rồi chợt có suy nghĩ lóe lên: "Lớn như này mà đặt trong khách sạn thì hơi cồng kềnh. Hay là chúng ta đặt ngoài khách sạn đi?"
Cơ Thanh Nghiên: "Ngoài khách sạn ư?"
Lộ Dao: "Bên ngoài khách sạn là một khe núi. Mấy ngày trước chúng tôi đã nhổ hết đám cây có gai xung quanh sau đó làm ra một con đường. Tộc người tí hon quá nhỏ nên đi từ trên sườn núi xuống rất mất thời gian. Tôi nghĩ hay là cải tạo một đoàn xe ở dưới hàng rào tre chuyên dùng đưa đón khách."
Cơ Thanh Nghiên không thể đi ra khỏi khách sạn được nên không thể tưởng tượng ra: "Vậy phải sửa cho dài hơn hả?"
Lộ Dao đứng ở cửa nhìn ngắm xung quanh: "Cứ thử thêm thêm một đoạn xem hiệu quả thế nào đã. Một chiều ước chừng phải năm mươi mét."
Hai chiều cộng lại là hơn một trăm mét.
Lộ Dao do dự hồi lâu rồi vẫn quyết định sửa chỗ xung quanh hàng rào tre thành một đường ray tàu hoả, kéo dài từ cửa khách sạn đến biển chỉ đường.
Cơ Thanh Nghiên hít một hơi thật sâu, mắt sáng bừng lên: "Tiếc là công trình lớn như vậy mà tôi lại không thể giúp."
Lộ Dao vỗ bả vai cô ấy: "Tôi chịu trách nhiệm xây dựng đường ray bên ngoài khách sạn nên việc trong khách sạn giao lại cho cô nhé. Mặc dù xe thể thao nhỏ nhưng quá nhiều chướng ngại vật cũng rất nguy hiểm. Cô hoạch định đường đi trong khách sạn một chút nhé."
Năng lực hành động của hai người đều rất mạnh nên vừa bàn bạc xong đã chia nhau ra làm ngay.
Việc quét dọn vệ sinh, chăm sóc khách hàng và chuẩn bị cơm nước thì giao cho Tiểu Trịnh chịu trách nhiệm.
Lúc không có ai, Tiểu Trịnh là một người đàn ông "của gia đình" chân chính, làm những việc này cực kỳ cẩn thận.



Bạn cần đăng nhập để bình luận