Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 958 -



Chương 958 -




Tang Hoà đọc được những dòng tin nhắn nhảy liên tục trên màn hình thì buông bỏ ly trà xuống, với lấy một trái hạch đào từ khay đồ ăn, lột vỏ ra nếm thử.
Cảm giác giòn tan trong miệng, vốn quả hạch đã có thoang thoảng một ít mùi thơm nồng của sữa, chỉ ăn không như vậy thôi cũng rất ngon, chỉ có điều là hơi ngấy.
Sau đó cô ấy lại bưng ly trà lên nhấp một hớp, hương vị thanh đạm của trà đã trung hoà được vị béo trong quả hạch, khiến cô ấy không thể kìm lòng phải lấy thêm một trái hạch đào nữa.
Tang Hoà ăn liền tay không ngừng nghỉ, mắt cũng không còn nhắm nữa mà liếc nhìn xuống chồng sách bà chủ đẩy cho mình, đưa tay rút ra một quyển có bìa đen và hoa văn màu vàng sậm.
Quyển sách này có tên là <Ánh Sáng Xanh> của Francis Scott Fitzgerald.
Lẫn sách và tác giả cũng đều là những cái tên xa lạ chưa nghe ai nhắc đến.
Lộ Dao lên tiếng giới thiệu ngay: “Đây là một trong những quyển sách mới được lên kệ hôm nay, nhưng quyển trong tay cô chỉ là bản đọc thử, tạm thời mạng tinh vực chỉ mở khóa một phần nội dung để khách hàng đọc thử thôi.”
Đảo Quán có tính bảo mật rất cao, cả cai ngục và tù nhân đều không thể chia sẻ toàn bộ nội dung trong sách lên trên mạng được.
Nên để tạo ra bầu không khí và hoàn cảnh đọc thử tốt nhất, vốn cửa tiệm đã mở khoá cho đọc thử cả quyển sách này.
Nhưng livestream và internet là thứ có tính lan truyền rất mạnh, còn sách lại nằm trong phạm trù sản phẩm nội dung, Lộ Dao đã cân nhắc rất lâu, cuối cùng vẫn quyết định tạm thời không mở khoá chức năng đọc thử cho cả quyển.
Với trình độ phát triển của tin tức và khoa học kỹ thuật hiện nay thì muốn ngăn cản các bản sách điện tử xuất hiện trên mạng là điều không thể, nhưng cô vẫn muốn cố gắng ngăn chặn việc này xảy ra chậm nhất có thể để có thể hoàn thành mục tiêu của nhiệm vụ.
Tang Hoà không nói gì, chỉ nhận lấy rồi cúi đầu lật sách ra đọc.
[Vào những năm tôi còn trẻ, chưa được nếm trải quá nhiều chuyện đời thì cha tôi đã dạy tôi một câu… “Mỗi khi con muốn đánh giá bình phẩm người khác”, ông ấy nói với tôi: “Thì nhất định phải nhớ một điều rằng không phải ai trên thế giới này cũng có điều kiện tốt như con.*”]
(*) Tác phẩm Ánh Sáng Xanh mà tác giả nhắc đến chính là tiểu thuyết Gatsby Vĩ Đại của nhà văn Francis Scott Fitzgerald.
Vốn Tang Hoà cho rằng quyển sách này sẽ không hợp với mình, nhưng ai ngờ sau một lúc lặng lẽ liếc nhìn từng dòng chữ một thì đã đọc xong trang đầu tiên.
Cô ấy không hề do dự mà tiếp tục lật sang trang tiếp theo, mắt dần loé lên sự tò mò vì sự mới lạ này.
Đó là một cảm giác mới mẻ vô cùng mãnh liệt, như thể đây là lần đầu tiên cô ấy phát hiện ra khi các từ đơn đứng cạnh nhau lại có thể miêu tả ra được một cảnh tượng xa hoa như vậy.
Những con chữ đó cứ như dính chặt vào nhau, nối lại thành câu rồi từ từ tái hiện ra một bức tranh sống động ngay trước mắt cô ấy, nhưng hình như cũng giống một người dẫn đường đang đi phía trước chỉ đường, không ngừng đưa cô ấy đi thám hiểm tòa mê cung của các con chữ kia.
Karen ngồi bên cạnh cũng nhấp ngụm trà, dần dần đắm chìm vào thế giới riêng của mình.
Thật ra trong lòng anh ta có rất nhiều câu hỏi liên quan đến bà chủ và buổi live ngày hôm nay, nhưng khi nhìn xuống những dòng chữ bên dưới thì đống suy nghĩ bâng quơ kia đã hoàn toàn được gác sang một bên.
Chàng thuỷ thủ trẻ tuổi và Morell đang nói về nguyên nhân cái chết của thuyền trưởng Claire, không ngờ ông ấy lại đổ bệnh ngay trên tàu, sốt cao mãi mà không thấy hạ, cuối cùng chết vì bị viêm màng não.
Karen không thể tưởng tượng ra được, rốt cuộc câu chuyện này xảy ra vào thời đại nào thế.
Căn bệnh viêm màng não này đã hoàn toàn bị xoá sổ vào tám trăm năm trước rồi, tỷ lệ nhiễm bệnh và tử vong cũng được kéo xuống gần như bằng không.
Thật ra sau khi cơ thể máy móc được phổ biển thì đó cũng là một cú sốc không nhỏ với sự phát triển của ngành y học truyền thống.
Cũng giống như hiện tượng sốt cao và căn bệnh viêm màng não xuất hiện xuất hiện trong đoạn mở đầu của quyển sách này vậy, đây đều là những vấn đề thuộc về nền y học lịch sử lâu đời trước đây…
Nhưng y học lại phát triển ra lĩnh vực khác, chủ yếu liên quan đến giá trị tinh thần và bảo vệ thể tinh thần.
[… Lúc chủ thuyền nói chuyện thì hình như cảm xúc đã không được ổn định rồi: “Con người rồi sẽ chết đi, người lớn tuổi sẽ phải nhường lại mọi thứ cho người trẻ tuổi, nếu không thì xã hội sẽ không có cơ hội phát triển đâu…”



Bạn cần đăng nhập để bình luận