Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 882 -



Chương 882 -




“Kể từ đó chúng tôi đã thực hiện rất nhiều thí nghiệm để đối chiếu, phối hợp mật ong từ nhiều vùng và các mùa khác nhau với thuốc ngăn chặn nhưng rất tiếc giữa thuốc và mật ong không hề xảy ra bất cứ phản ứng hóa học nào.”
“Chỉ có hai khối bánh mật ong mà cô tặng cho tôi và Trịnh Lâm mới có hiệu quả trị bệnh. Lần này chúng tôi đến tìm cô cũng là vì muốn mua lại một ít mật ong từ chỗ cô.”
Nhóm nghiên cứu dùng số liệu nghiên cứu thực tế để chứng mình mật ong mà Lộ Dao đang sở hữu có tác dụng đặc biệt có thể chữa trị loại virus zombie, nhưng họ lại hoàn toàn không tìm được nguồn gốc của loại mật ong này, người bên quân đội cũng đã bắt đầu nhúng tay vào điều tra.
Lúc bấy giờ cửa hàng dịch vụ chạy vặt cũng dần dần nổi tiếng khắp các thành phố khác, có thể nói là tiết kiệm rất nhiều thời gian điều tra của phía quân đội.
Chẳng mấy chốc họ đã có được vài nguyên liệu có ích, tất cả đều đến từ những nạn nhân từng bị zombie cắn và được bà chủ chữa trị.
Đa phần những người bị thương sau khi gặp được bà chủ, được cô chữa trị xong thì đều được bà chủ tặng cho một lọ mật ong.
Bà chủ nói loại mật ong này có tác dụng dưỡng vết thương mau lành hơn, thêm vào đó hương vị của loại mật ong này cũng rất đặc biệt, những bệnh nhân nhận được mật ong thì đều nghe theo lời dặn của bác sĩ, sau khi tỉnh táo lại đều uống sạch hết.
Người bên quân đội đi điều tra thì chỉ mang về được một vài bình mật ong rỗng.
Viên Phác và thành viên trong nhóm nghiên cứu bắt đầu dùng cái tên “mật ong thiên nhiên” để gọi loại mật ong mà Lộ Dao tặng để phân biệt với các loại mật ong bình thường nơi khác.
Sau khi nhóm nghiên cứu xem xong báo cáo điều tra và phản hồi của các nạn nhân cũ thì không thể nào ngó lơ loại mật ong này được nữa, cả nhóm bàn bạc với nhau mất hai ngày, cuối cùng đã quyết định sẽ đến gặp Lộ Dao để mua lại nguyên liệu từ chỗ cô.
Lộ Dao nghe xong thì đã hiểu được sự hiểm ác và đáng sợ của Mặc Chúc, chẳng trách anh ta ấy lại cố tình đưa đám người Viên Phác đến đây, hơn nữa còn đột ngột tăng thêm quy tắc khi làm nhiệm vụ nữa.
Muốn thuốc ngăn chặn có tác dụng thì cần phải phối hợp với loại mật ong đặc biệt mà cửa hàng cung cấp, như vậy mới có thể ngăn chặn được vi rút zombie, nhưng thần linh và Lộ Dao đã lập ra quy tắc, cửa hàng dịch vụ chạy vặt chỉ có thể hoạt động ở nước Hoàng Kim dưới hai hình thức đó chính là chạy vặt và vận chuyển hàng hóa, cũng đồng nghĩa với việc cô không thể tùy tiện bán mật ong cho Viên Phác được, điều này không phù hợp với quy tắc làm việc của cửa hàng dịch vụ chạy vặt.
Lộ Dao bắt đầu không hiểu được suy nghĩ thật sự của Mặc Chúc rồi.
Rốt cuộc anh ta đang thương yêu con dân của mình hay là mong sao họ nhanh chóng chết quách đi cho xong đây?
Lộ Dao yên lặng một lúc lâu rồi mới chầm chậm đáp: “Thật xin lỗi, loại mật ong này không phải là sản phẩm của cửa hàng chúng tôi, hơn nữa số lượng sản xuất cũng không nhiều nên không thể bán cho hai người được.”
Viên Phác cũng đã dự đoán được câu trả lời này, nếu quay trở lại một tháng trước thì cô ấy cũng không dám tin một bình mật ong nhỏ bé như thế nhưng hiệu quả lại khiến người ta phải ngạc nhiên.
Viên Phác căng thẳng nắm chặt lấy tay mình, nháy mắt ra hiệu với Tần Thiên.
Tần Thiên nhấc hai chiếc vali dưới chân mình lên, mở nó ra ngay trước mặt Lộ Dao.
Viên Phác lên tiếng giải thích kịp thời: “Đây là thành ý của chúng tôi. Cô có thể suy nghĩ thêm không? Bọn tôi cũng không cần nhiều lắm đâu, cho dù chỉ có một bình, à nửa bình cũng được nữa.”
Sau khi chiếc vali được mở ra thì căn phòng làm việc bình thường không có gì khác lạ lúc nãy bỗng được phủ một vầng sáng màu vàng kim.
Những thỏi vàng óng ánh được xếp ngay ngắn, đầy cả hai chiếc vali.



Bạn cần đăng nhập để bình luận