Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 157 - Kỵ sĩ Thần Điện và thiếu nữ Gấu Nhảy 4



Chương 157 - Kỵ sĩ Thần Điện và thiếu nữ Gấu Nhảy 4




Trong đại điện, một kỵ sĩ trẻ tuổi mặt đầy tức giận, đang há miệng định nói gì đó thì bị Hắc Thù canh một bên bịt miệng kéo ra phía sau điện.
Thấy Tử Diệp đang định tiến vào, Hắc Thù bèn nháy mắt gọi cậu ấy đi theo luôn.
Sau điện, Hắc Thù buông kỵ sĩ trẻ tuổi kia ra rồi chỉ vào mặt cậu ta quở trách: "Vừa rồi cậu định nói gì? Hả?"
Mặt kỵ sĩ trẻ tuổi đầy uất ức: "Đã bảy năm rồi bộ lạc chúng ta chẳng ai cầu được phôi thai cả. Bảy năm không có nổi một đứa trẻ ra đời. Đám người kia chẳng biết gì, chỉ lúc nào cũng đòi phôi thai phôi thai! Sao tôi lại không được nói chứ?"
Tử Diệp đứng ngoài cửa nghiêng đầu nhìn Kết Hương bên cạnh mình.
Kết Hương cầm tay cậu ấy, mỉm cười lắc đầu một cái.
Tử Diệp chợt nhớ tới cảnh tượng năm đó lúc mình gặp được Kết Hương. Khi đó cậu ấy đã biết được số phận của mình rồi, hơn nữa còn quyết định chấp nhận.
Cây thần đã chết, tộc của bọn họ cũng sẽ dần biến mất thôi.
Tử Diệp không sợ chết nhưng cũng chưa từng nghĩ đến việc mình sẽ làm gì để vượt qua khoảng thời gian vô vọng và dường như vô tận này.
Ngày đó cậu ấy vẫn trông coi Thần Điện như bình thường. Trong đại điện, người tới cầu phôi thai và tộc trưởng vẫn đang tranh cãi không ngừng.
Một người tí hon Nitraan nữ ngồi ngoài Thần Điện chờ lâu chán quá nên quay sang nói chuyện phiếm với cậu ấy: "Anh đã tới bộ lạc Ánh Sáng bao giờ chưa?"
Tử Diệp không nghĩ người này đang nói chuyện với mình nên đã im lặng không nói gì.
Kết Hương nhặt một cành cây nhỏ bé lên nhẹ nhàng chọt chọt đầu gối cậu ấy: "Này anh kỵ sĩ, anh đã tới bộ lạc Ánh Sáng bao giờ chưa?"
Tử Diệp ngạc nhiên nhìn cô ấy rồi lắc đầu một cái.
Kết Hương nói tiếp: "Nghe nói cơm ở đó ăn rất ngon, phái nam cũng rất hiền huệ, giỏi nhất là nấu nướng."
Nói đến cây, cô gái kia lại nhích về phía Tử Diệp hai bước rồi đè thấp giọng xuống thỏ thẻ: "Tôi chuẩn bị đi qua bên đó lừa một anh làm bạn đời để ngày nào cũng có cơm ngon ăn."
Tử Diệp không có quá nhiều đam mê ăn uống nhưng nhìn thấy đôi mắt cười đến sáng bừng lên của thiếu nữ, trái tim cậu ấy bỗng nhiên đập lệch một nhịp.
Cô ấy không hề biết được rằng một khi chọn bạn đời khác tộc thì cả đời này sẽ không có con.
Tử Diệp muốn nhắc nhở cô ấy đôi câu nhưng sau đó lại im lặng không nói gì, có lẽ là từ lòng riêng u ám nào đó.
Cuối cùng kỵ sĩ Thần Điện cao ngạo nghĩ đủ mọi cách để kết khế trở thành bạn đời của thiếu nữ tham ăn đến từ bộ lạc Gấu Nhảy này, sau đó rời khỏi bộ lạc Thần Mộc.
Gắn bó làm bạn đời của nhau ba năm rồi nhưng chưa một lần hai người đề cập đến việc cầu phôi thai.
Tử Diệp cứ tưởng rằng Kết Hương chẳng biết gì vì dù sao lúc nào cô ấy cũng ngơ ngơ ngác ngác, chỉ mỗi phương diện ăn uống là nhạy bén thôi. Bây giờ mới thấy có lẽ cô ấy đã biết từ lâu rồi.
Vẻ mặt Tử Diệp tái nhợt đi.
Kết Hương ghé sát tai cậu ấy nói: "Lúc nào anh cũng ngốc nghếch, không cần phải cảm thấy khó chịu thay em đâu, em quen rồi. Không có thì thôi, thật ra em cũng không quá thích con nít."
Lúc kết khế, Tử Diệp và Kết Hương đã gặp phải sự phản đối kịch liệt của người hai tộc.
Tử Diệp không biết rằng lúc đó có người trong tộc mình đã nói hết sự thật về việc cây thần đã chết cho Kết Hương biết, muốn dùng chuyện này để kích động cô ấy từ bỏ việc kết khế với Tử Diệp.
Nhưng Kết Hương vẫn chọn chấp nhận cậu ấy.
"..." Tử Diệp im lặng xoay mặt qua chỗ khác rồi ôm chặt lấy Kết Hương.
Kết Hương làm nũng trong lòng người bạn đời ngốc nghếch của mình rồi cười nhẹ: "Được rồi được rồi."
"Khụ khụ."
Hắc Thù và kỵ sĩ trẻ tuổi đã phát hiện ra bóng dáng hai người bọn họ ở bên ngoài từ lâu rồi. Đợi một hồi mà chẳng thấy hai người này có ý định tách ra nên anh ta đành phải đánh tiếng cắt ngang.
Kết Hương buông Tử Diệp ra rồi thoải mái gật đầu chào hai người.
Tử Diệp còn cúi người cầm tay cô ấy sau đó nói thẳng với Hắc Thù: "Cậu đi gọi tộc trưởng và trưởng lão ra đây, chúng tôi phát hiện ra một “hạt giống cây cối” ở bên ngoài."



Bạn cần đăng nhập để bình luận