Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1246 -



Chương 1246 -



Chúc Tâm Kỳ cầm tấm danh thiếp trên bàn lên xem. Giữa mảnh giấy màu xanh da trời có mấy chữ "Cửa hàng tạp hoá dị giới Lộ Dao", phía sau là một mã QR, còn lại không còn thông tin nào khác nữa.Lữ Phượng khó nén nổi vẻ kích động: "Muốn mua đồ ăn thì quét mã QR phía sau là được. Nãy tôi xem rồi, có cả chục combo khác nhau lận."Chúc Tâm Kỳ hơi ngạc nhiên: "Sếp Cơ mời chúng ta ăn cơm hộp à?"Thật ra cũng không phải cô ấy chê cơm hợp. Năm trước, vào những ngày quan trọng hoặc khi có những cuộc họp thường niên, các nhân viên trong công ty cũng sẽ tập trung lại ăn cơm cùng nhau. Họ thường đặt cả bàn tiệc ở nhà hàng, cũng có khi có hoạt động rút thưởng. Nhưng kiểu phát danh thiếp và phiếu rút thưởng đến từng phòng như này không giống việc mà sếp Cơ làm chút nào, cũng không phù hợp với phong cách làm việc thường ngày của bà.Chúc Tâm Kỳ đã bắt đầu làm việc ở công ty công nghệ Vân Đức do Cơ Phi Dung quản lý được ba năm rồi, có điều hai năm đầu cấp trên của cô ấy không phải là Cơ Phi Dung.Nói chính xác hơn thì sếp Cơ mới đứng ra quản lý công ty công nghệ Vân Đức được hơn một năm mà thôi.Người ta thường nói "vua nào triều thần nấy". Sau khi trở lại công ty công nghệ Vân Đức, Cơ Phi Dung đã điều chỉnh lại lương bổng lợi lộc và quy định tích luỹ cống hiến của công ty, đồng thời tăng lương mạnh cho một số nhân viên. Nhưng theo đó, yêu cầu về năng lực nhân viên công ty của bà cũng cao hơn quản lý cũ.Khi Cơ Phi Dung vừa về, bà đã sa thải một lượng lớn nhân viên quản lý cấp cao ham ăn lười làm. Mặc dù những nhân viên còn lại không thể nói là có năng lực vượt trội nhưng ít nhất thì họ cũng có thể tỏa sáng trong lĩnh vực của riêng mình.Các nhân viên trẻ tuổi trong công ty, nhất là nhân viên nữ luôn có cảm giác kính sợ và kính yêu vô hình với vị sếp tổng vừa giàu có vừa giỏi giang lại sang chảnh quý phái này. Một người phụ nữ như vậy ai mà chẳng nể chứ?Chúc Tâm Kỳ cũng là một trong những người ủng hộ sếp Cơ. Cô ấy cho rằng một người như bà mời nhân viên ăn cơm cũng sẽ sắp xếp giống những lần họp thường niên trước đây chứ không phải kiểu tuỳ tiện như này.Lữ Phượng tới sớm hơn Chúc Tâm Kỳ một chút nên thảo luận với mấy đồng nghiệp được một lúc rồi. Nghe Chúc Tâm Kỳ hỏi vậy, cô ấy đáp: "Phòng thư ký tuồn tin ra là cửa hàng mà lần này chúng ta đặt cơm là do bạn của sếp Cơ mở. Cửa hàng mới khai trương ít khách nên có lẽ sếp Cơ làm vậy để PR cho cửa hàng của bạn mình."Mạng lưới xã giao của sếp Cơ không phải là nơi mà người thường có thể tiếp xúc. Mà trước giờ Cơ Phi Dung cũng là một người công ra công tư ra tư, vậy nên việc sếp Cơ trợ giúp chủ cửa hàng kia chắc chắn là vì mối quan hệ giữa hai người rất tốt.Chúc Tâm Kỳ ngồi xuống rồi mở túi xách lấy điện thoại ra, quét mã QR được in đằng sau tấm danh thiếp. Một trang web nhanh chóng hiển thị trên màn hình điện thoại, quả thật là một trang web gọi món.Các món trên đó được đánh số từ một đến mười ba, mỗi số lại cung cấp cho khách hàng ba combo khác nhau để lựa chọn, bao gồm món chính, món ăn kèm, canh, bánh ngọt và trái cây. Hình ảnh minh hoạ trên web trông rất thu hút, nhìn là biết rất đắt tiền, chỉ là không biết đồ ngoài đời giống trong hình được bao nhiêu phần trăm thôi.Lữ Phượng tới gần nói: "Trông món nào cũng ngon hết á. Tôi chần chừ lâu lắm mới quyết định chọn combo số hai. Tôi cảm thấy combo số tám cũng rất thú vị, cả số bảy nữa."Chúc Tâm Kỳ thuận miệng hỏi: "Cứ chọn vậy là được hả? Sau đó bọn họ ship tới một lần à?"Lữ Phượng gật đầu: "Cô gửi tin nhắn vào nhóm chat đi. Xác nhận combo mình muốn đặt trước mười giờ, đến giờ nghỉ trưa thì tới căng tin lấy cơm. Hoạt động rút thăm cũng sẽ được tổ chức trong căng tin luôn."Không phải ăn chung giống cuộc họp thường niên trước đây, còn phải tới căng tin lấy cơm về nữa, chẳng khác gì các quán hàng bên ngoài cả.Chúc Tâm Kỳ lướt xem cửa hàng này một vòng rồi chọn bừa một combo.Sau khi trang chủ hiện ra nhắc nhở đã chọn món xong, Chúc Tâm Kỳ đặt điện thoại xuống rồi cầm phiếu rút thưởng trên bàn lên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận