Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1408 -



Chương 1408 -



Lộ Dao vẫn bình tĩnh lướt đọc hết toàn bộ tin nhắn trong nhóm, sau đó lại chợt nhớ đến Lục Minh Tiêu có đặt đồ ăn cho mình, có lẽ còn để ngoài phòng khách nên đã mở cửa bước ra ngoài, vừa xoay người lại, nhìn thấy bóng dáng của ba người đang ngồi trên sofa thì lập tức khựng lại, da đầu bắt đầu tê rần.Đúng nhỉ, cô đã ngủ mất một ngày một đêm rồi, lâu đến mất Bất Độc đã từ nhà trẻ về, Harold cũng đã tan học từ hang rồng về, Ma Bảo cũng đã xử lý xong hết công việc ở Ma giới, đúng lúc đang có thời gian rảnh.Sáng sớm nay lúc Bất Độc đến nhà trẻ thì không thấy mẹ mình đâu, sau đó lại nghe nói tối qua Lộ Dao đưa một người đàn ông về nên đã đoán được Lục Minh Tiêu đã quay về rồi.Đây là sự thật, không còn cách nào khác, cả ngày hôm nay Bất Độc ở trường luôn tự khuyên bản thân rằng phải chấp nhận chuyện này, nhưng quả nhiên trong lòng vẫn thấy rất khó chịu.Lúc Harold đến hang rồng thì chưa nghe được tin tức này, trải nghiệm trong ngày phán quyết đã để lại một cú sốc khá lớn trong lòng hắn, vốn gần đây hắn đang cố gắng tập trung để học, nâng cao năng lực của bản thân, các thầy cô giáo ở hang rồng thấy vậy thì đều mừng thầm, Harold cũng cảm thấy mấy ngày gần đây tràn trề năng lượng, kết quả vừa về đến nhà thì nghe tin Lộ Dao đưa một người đàn ông không rõ lai lịch về.Nhớ lại năm đó lúc Lộ Dao đột nhiên đưa Bất Độc đến tiệm nail, tâm trạng của Harold cũng không tệ như bây giờ.Harold lội hết nhật ký tin nhắn trong nhóm chat của nhân viên của khu phố thương mại thì cũng đoán được người mà Lộ Dao đưa về là ai.Thú thật hắn không thể chấp nhận được một người đàn ông chỉ biết khóc khi đánh mất Lộ Dao.Tâm trạng của Ma Bảo lại không giống với hai người còn lại, từ lâu cậu nhóc đã chấp nhận thân phận của Lộ Dao, sau khi biết người mà Lộ Dao đưa về chính là thân phận thật sự của Trạch Duyên thì chỉ muốn nhanh chóng đến gặp người cha Ma Tôn của mình thôi.Ba người ngồi mỗi góc của sofa, trông hơi xa cách, xung quanh ai cũng là một bầu không khí lạnh lùng, nghiêm túc, Lộ Dao cảm thấy mình như một học sinh cấp ba bị người lớn trong nhà bắt quả tang việc yêu sớm vậy, nhưng trên thực tế thì cô mới là người lớn cơ mà, không cần căng thẳng, nhưng sao lại thấy ngượng ngùng thế này.Lộ Dao bước chầm chậm qua đó, ngồi xuống chiếc ghế sofa đối diện Harold, vừa định lên tiếng đập tan bầu không khí ngột ngạt trong phòng.Thì cửa đã bị mở từ ngoài vào, giọng nói vui vẻ của Tiểu Mộng vang lên trong đầu Lộ Dao: “Lộ Dao, bọn tôi về rồi đây.”Trừ Lộ Dao ra, ba người còn lại trong phòng đồng loạt quay đầu lại nhìn, hai hàng chân mày của Harold nhíu lại, ánh mắt toát rõ lên ý khiêu khích.Bất Độc nhìn Lục Minh Tiêu, đôi mắt đỏ lóe lên, môi mím lại không nói gì.Còn Ma Bảo thì nhảy xuống sofa, chạy về phía trước, nhưng vừa chạy được vài bước thì dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn Lục Minh Tiêu với ánh mắt mong chờ.Lộ Dao nghi ngờ nhìn Lục Minh Tiêu: “Anh đi đâu về đấy?”Lục Minh Tiêu đóng cửa lại, bước đến cạnh Lộ Dao rồi ngồi xuống: “Đến đảo Thâm Uyên một chuyến.”Lộ Dao cũng không định gặng hỏi thêm, bây giờ cô có chuyện quan trọng hơn cần giải quyết, thế nên sau khi hỏi Lục Minh Tiêu xong thì nghiêng người sang, chỉ vào ba cậu bạn nhỏ nhà mình nói: “Chính thức giới thiệu với anh, đây là Harold, Lộ Bất Độc và Ma Bảo.”Dứt lời lại quay sang nhìn ba người họ rồi nói tiếp: “Đây là Lục Minh Tiêu, cũng là người mà tôi thích.”Hai bên còn chưa kịp chào hỏi gì nhau thì Harold đã đứng dậy, tặng cho Lục Minh Tiêu một ánh mắt lạnh lùng: “Anh qua đây với tôi một lát.”Lúc liếc sang đến chỗ Lộ Dao, Harold đã nói: “Bọn tôi có vài lời muốn nói riêng với “người mà cô thích”, cô ăn chút gì trước rồi giải quyết những chuyện bị ứ động của cửa hàng đi, không tốn bao nhiêu thời gian của cô đâu.”Da đầu Lộ Dao lại bắt đầu tê rần: “… Tôi biết rồi.”Lúc rời đi Lục Minh Tiêu cố tình đi sau cùng, trước khi đóng cửa lại còn dùng ánh mắt để an ủi Lộ Dao nữa.Căn phòng yên tĩnh trở lại, một mình Lộ Dao ngồi trong phòng ăn lót dạ, thật ra công việc của cửa hàng đã chồng chất như núi rồi.Lộ Dao đi tuần tra một vòng từ cửa hàng đồ ăn nhanh cho đến khách sạn suối nước nóng, còn gặp được vài người khách quen đã lâu không gặp.Mùa Mộ Nguyệt lạnh lẽo đã qua đi, sức sống của đại lục Nitraan đang dần hồi phục lại.Sau khi trải qua những ngày đông chìm trong bão tuyết, người tí hon của các bộ lạc bắt đầu hoạt động mạnh trở lại.Hai năm gần đây người tí hon Nitraan đã gần như quen với việc đến khách sạn suối nước nóng trong khe cây có gai để nghỉ ngơi, sẵn tiện mang theo đồ đạc để trao đổi với người tí hon của các bộ lạc khác.Lộ Dao vừa từ cửa hàng Lông Xù đến, lúc bước đến trước khu phòng mini dành cho khách hàng thì ngồi xuống nghỉ chân, Tiểu Trịnh cũng mang đến cho cô một chén nước ngọt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận