Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1396 -



Chương 1396 -



Cơn mưa tên được ban phước lành có khả năng giết thần kia có thể bắn nát thần cách và cơ thể thần linh trong nháy mắt.Nghe nói Thiên Ma này vốn không có cơ thể, không thể giáng thế, sau đó mượn xương thịt của Thí Thần mới nặn ra được một cơ thể, hơn nữa cũng chỉ mới thành thần chưa lâu, tiễn Truy Thần có thể dễ dàng phá vỡ thần cách của cô.Lộ Dao liếc nhìn Vận May một cái, cũng không có ý định tránh né. Mãi đến khi mũi tên đầu tiên bay tới trước mặt, cô mới giơ tay lên túm chặt lên thân tên, đầu ngón tay niết nhẹ một cái. Thần tiễn được ngưng tụ từ thần lực của Vận May cứ vậy mà nát bấy, hoá thành những chấm sáng lấm tấm rồi bị bóng tối Thâm Uyên chiếm đoạt.Thần tiễn vỡ nát, mưa tên phía sau mất đi mũi tên dẫn đường nên vừa bay được nửa chừng đã mất đi sức mạnh, chưa kịp đến đích đã rơi xuống lả tả.Đây chỉ là mũi tên bình thường nên bóng tối Thâm Uyên chê, chẳng thèm đụng vào, để mặc cho chúng rơi xuống."Nữ thần Vận May?" Lộ Dao nhảy lên cao, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện giữa đám người. Cô giơ tay bóp cổ Hỉ Kiến rồi dùng sức nện cô ta xuống đất, lại quỳ một chân xuống, đôi mắt màu nâu nhạt khẽ nheo lại: "Sứ mệnh gieo rắc may mắn cho người mình thích, thu hoạch tín ngưỡng, lại bổ sung vận may cho bản thân. Thần đạo của cô thú vị đấy, tiếc rằng ta và Lục Minh Tiêu đều mang số xui xẻo, thành ra cứ thấy kẻ nào may mắn là lại không nhịn được mà ngứa mắt."Binh lính xung quanh như đang lạc vào cõi thần tiên, không một ai tiến lên ngăn cản. Vẻ đau đớn hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp của nữ thần Vận May. Cô ta vội vàng nặn thần lực ra muốn tấn công Lộ Dao, có điều cô ta đã đánh giá bản thân quá cao.Đôi mắt thần đạo của Vận May nhìn chằm chằm Lộ Dao, nỗi sợ dâng trào trong lòng.Đúng như những gì cô nói, cô là người mang số xui xẻo, quanh thân không hề có chút may mắn nào.Theo lý thì đáng ra cô ta chính là kẻ địch lớn nhất của những kẻ như vậy mới đúng, thế mà sau lưng Lộ Dao lại có một cả một biển sức mạnh vàng ruộm vô tận. Đó là sức mạnh tín ngưỡng thuần túy nhất.Thần linh thu thập tín ngưỡng vốn là để bản thân trở thành một sự tồn tại mạnh mẽ, vậy nên tất nhiên cuối cùng sức mạnh tín ngưỡng sẽ tụ tập lại trong người thần linh.Nữ thần Vận May chọn một số người cô ta yêu thích giữa tất cả chúng sinh, sau đó ban cho họ vận may dồi dào để xây dựng niềm tin và tín ngưỡng, từ đó củng cố vận may của chính mình.Giữa chúng sinh chỉ có một số cực kỳ ít người là lọt vào mắt Vận May. Chỉ có những người may mắn mới là tín đồ của cô ta.Trong mắt thần linh Thần Ma giới, cách thu thập tín ngưỡng của Lộ Dao thật sự rất khó hiểu. Mới đầu cô ban ơn cho tất cả mọi người, nếu phàm linh đó không muốn trao tín ngưỡng cho cô thì cô cũng không bắt buộc mà ngoan ngoãn biến mất.Có chọn thờ phụng cô hay không toàn hoàn là do phàm linh lựa chọn.Nói cách khác, Lộ Dao trao quyền tín ngưỡng cho phàm linh.Tuy nhiên, cách thu thập tín ngưỡng nhẹ nhàng tưởng chừng như không có quyền chủ động này lại vô tình giúp cô thu được một đại dương sức mạnh tín ngưỡng bao la.Thậm chí cô còn chưa từng yêu cầu phàm linh dâng tín ngưỡng cho mình. Cô chỉ thích tiền thôi, mà sức mạnh tín ngưỡng thì dày đặc như mạng nhện, càng dệt lại càng mịn.Nói cho cùng thì Vận May cũng không thể chống lại được tín ngưỡng.Bóng tối Thâm Uyên không chỗ nào không có mặt. Nó không chút sợ hãi leo lên tứ chi Vận May, từ từ gặm nhấm vận may và thần lực rơi ra ngoài theo nỗi sợ dần tăng lên của cô ta.Thần vệ quân và thần linh canh giữ ngoài cổng Điện đều đã bị diệt toàn quân. Dưới đất xuất hiện vô số bóng tối Thâm Uyên. Chúng hoá thành những sợi dây xích chém mãi không đứt đốt mãi không cháy, giam cầm tất cả mọi người.Lộ Dao đứng dậy, đi về phía cửa chính một mình.Trong cửa vô cùng yên tĩnh, đám hộ vệ ngã trái ngã phải. Xem ra những người bạn của cô không chỉ giúp cô canh chừng mà còn tiện tay quét dọn mấy thứ cản đường giùm cô nữa.Lộ Dao men theo cảm ứng xác nhận vị trí rồi xoay người chạy thẳng về phía Phục Thần Điện.Giữa chừng đi ngang qua Đại Điện, Lộ Dao lấy mấy chậu hoa nhãn cầu từ kho hàng cá nhân ra bày trận tại chỗ, sau đó dùng thần lực kích hoạt. Trận pháp cô vẽ suốt mấy ngày nay đến lúc này mới được xem như là thật sự hoàn thành.Lộ Dao tiếp tục xoay người chạy vào Phục Thần Điện. Sau lưng cô, hoa nhãn cầu mở mắt ra, dòng nước đỏ thẫm tươi đẹp rỉ ra từ con mắt đó, phun tung toé khắp bốn phương tám hướng.Trong thành Chúng Sinh, từ thần quan, Thần vệ quân, thần học việc đến phàm linh, chỉ trong chớp mắt, tất cả mọi người đều dừng động tác trong tay lại, cơ thể cứng ngắc như pho tượng, không hề nhúc nhích, trông như bị phù thuỷ nguyền rủa vậy, chỉ có đôi mắt là liên tục chuyển động quan sát xung quanh.Một lát sau những bông hoa huệ cỏ rải rác khắp nơi trong thành chợt nổ tung như pháo hoa. Vô số điểm sáng văng ra nối thành từng sợi tơ xuyên qua linh hồn, đưa mọi người lên giữa không trung.Tịch Vỹ và An Tự đã đến thành Chúng Sinh ngày hôm qua. Bọn họ không tiếp tục vào thành Văn Đạo mà ở lại ngoại thành.Kế hoạch của hai người vốn là hôm nay sẽ vào nội thành thử vận may. Lúc đi bọn họ còn mang theo cả hoa nhãn cầu nữa, ai ngờ còn chưa kịp tới cổng nội thành đã có chuyện lạ xảy ra. Hai người nhìn thấy thân xác của mình bị vứt lại, linh hồn vô thức bay lên giữa không trung, sau đó bị một cái lồng trong suốt chặn lại, từ từ bị đuổi về phía nội thành.



Bạn cần đăng nhập để bình luận