Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 821 - Ý của tuyến đường cao cấp là “phải thêm tiền” 1



Chương 821 - Ý của tuyến đường cao cấp là “phải thêm tiền” 1




Ý của tuyến đường cao cấp là “phải thêm tiền” 1
Dì Châu đạp chân Cao Thi Mộng bên dưới bàn: “Thi Mộng, không thể manh động nữa.”
Cao Thi Mộng sốt ruột, không biết phải làm sao.
Cao Thẩm Niên ăn cơm xong để muỗng xuống, giọng điệu hờ hững: “Sốt ruột gì chứ? Con tính rồi, đời này Hoàng Hiên không có số kết hôn.”
Dì Châu lòng đầy rầu lo, không nhịn nổi dặn dò: “Thẩm Niên, đừng làm mọi chuyện đi quá xa. Giờ mẹ không mong gì hết, chỉ cần con và Thi Mộng bình an là được!”
Ánh mắt của Cao Thẩm Niên sâu lắng: “Mẹ, giờ không phải con thu tay là đối phương sẽ tha cho chúng ta đâu. Mẹ nên hiểu rằng nếu mà con không về, mọi người không gặp được bà chủ, mẹ và Thi Mộng sẽ thế nào đây?”
Dì Châu lòng biết Cao Thẩm Niên nói đúng, nếu đứng trên cương vị của Hoàng Hiên mà suy nghĩ, đối phương sẽ không tha cho họ đâu.
Cao Thẩm Niên: “Yên tâm, con biết chừng mực.”
Bỗng dưng bên ngoài cửa trở nên ồn ào, không lâu sau thì cửa văn phòng bị đẩy ra, một nhóm đông người gồm bà chủ và nhân viên chạy vặt đi từ ngoài vào, có người còn đang bưng hộp cơm trong tay.
Cao Thi Mộng tưởng xảy ra chuyện gì rồi nên bắt đầu căng thẳng: “Sao vào đây hết vậy?”
Lộ Dao xua tay: “Mọi người ăn tiếp đi. Lúc nãy chúng tôi nói chuyện về cơm hộp, nhân viên chạy vặt muốn duy trì tiêu chuẩn bữa ăn giống cửa hàng tổng nên tôi định xây một truyền tống trận trong cửa hàng để đưa cơm.”
Cao Thi Mộng khó hiểu: “Truyền tống trận?”
Hùng An An cướp lời: “Chị chưa từng xem phim sao? Chính là cái mình đứng lên đó, vù một cái là đến một nơi khác rồi.”
Cao Thi Mộng thầm nói đương nhiên cô ấy từng xem phim truyền hình thể loại đó rồi, cái đó toàn là người ta quay chụp rồi biên tập cắt ghép thêm, đừng nói là họ thật sự muốn xây một cái ở đây đấy nhé?
Cũng không phải là Cao Thi Mộng nghi ngờ Lộ Dao làm không được, lúc Cao Thẩm Niên vừa quay về tình trạng nghiêm trọng biết mấy, khi đó Cao Thi Mộng và dì Châu cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý mất anh trai và con trai rồi, họ chưa từng gặp trường hợp người bị zombie cắn mà vẫn có thể cứu được.
Nhưng qua cuộc cứu chữa bí mật của bà chủ và nhân viên, anh trai bị zombie cắn không chỉ một chỗ đã được cứu về, chưa được một tuần, lúc này người đã có thể đi làm bình thường, thử hỏi ai mà không thấy nghi chuyện kỳ tích này cơ chứ.
Cao Thi Mộng hoàn toàn tin tưởng năng lực của bà chủ và nhân viên chạy vặt, chỉ là cô ấy chưa từng thấy thứ thần kỳ đến thế mà thôi.
Lộ Dao tìm chỗ thích hợp trong văn phòng nhân viên, cô định xây một truyền tống trận thật.
Hối Hối ngồi uống trà sữa trên sô pha: “Có truyền tống trận thì không cần Harold đến đây đón hằng ngày nữa, chúng ta về thẳng cửa hàng tổng chờ cậu ấy.”
Khang Khang bưng một ly Very Grape Cheezo ngồi bên cạnh Hối Hối, thong dong lắc lư chân: “Vậy cũng không cần xây tuyến đường vận chuyển nữa, sau này có hàng đường xa thì cứ đi thẳng bằng truyền tống trận không phải là được rồi sao?”
Vũ Lăng lắc đầu: “Thế giới này ít linh khí quá, không mượn sức mạnh của bà chủ căn bản không thể dùng pháp thuật được, kiện hàng bình thường mà dùng truyền tống trận thì lỗ mất.”
Người tu hành ở đại lục Phù Thế lấy linh thạch làm tiền tệ, vàng bạc trong mắt họ căn bản chẳng đáng giá nên Vũ Lăng cho rằng nếu bà chủ tốn linh lực thúc đẩy truyền tống trận chỉ vì kiện hàng giá mấy gram vàng là chuyện cực kỳ không đáng.
Ti Kim nằm nghiêng trên sô pha đơn bên cạnh, cắn ống hút nói: “Tôi đồng ý xây truyền tống trận ở văn phòng, lấy cơm, đi làm tan làm đều tiện.”
Cao Thi Mộng thật sự chịu không nổi nữa, nói nhỏ: “Không phải mới ăn cơm xong à, sao ai cũng uống trà sữa hết vậy?”
Mà kể cả là vậy đi, thì sao cô ấy không có?
Lộ Dao lấy ra một thùng trà sữa đã đóng gói sẵn trong kho hàng cá nhân ra: “Buổi sáng mang từ cửa hàng tổng đến, cứ quên lấy ra. Các cô về mỗi người lấy hai ly, lạnh nóng có hết. Không xé nắp thì giữ nóng giữ lạnh được bảy ngày, chú ý thời gian.”
Lộ Dao tìm được một vị trí thích hợp trong phòng, là góc tường bên cạnh tủ đồ cá nhân của nhân viên. Cô cầm viết đỏ vạch ra một hình vuông có cạnh khoảng bảy mươi xen ti mét, chấm ra một cái tâm: “Chính là chỗ này.”
Hùng An An chạy qua nằm rạp lên lưng Lộ Dao: “Ma pháp hay là tiên pháp?”
Lộ Dao: “Hình như đều như nhau cả, dù sao cũng phải dùng trục cuốn truyền tống.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận