Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 627 - “Không phải vấn đề gì lớn cả.” 1



Chương 627 - “Không phải vấn đề gì lớn cả.” 1




“Không phải vấn đề gì lớn cả.” 1
Cao ốc Hoàng Kim, lầu sáu trung tâm thương mại.
Sau khi Trần Lập Dân rơi xuống lầu thì bầu không khí căng thẳng không hề dịu bớt đi phần nào.
Mười mấy người đứng chực chờ canh bên ngoài cửa hàng dụng cụ dã ngoại ngoài trời, hai đối tượng chạy vặt mà đội của Lộ Dao nhận là Hứa Hồng Mai và Lý Hòa Bình cũng nằm trong số đó.
Sau khi dịch zombie bùng phát được nửa tháng thì khu dân cư trong vườn ngự uyển Kim Thái đã bị cắt gas, chưa được hai tuần thì điện cũng bị ngắt luôn.
Lý Hòa Bình là một người yêu thích dã ngoại ngoài trời nên trong nhà đã dự trữ không ít đồ dùng để mang đi dã ngoại, chẳng hạn như bếp di động, các loại đồ ăn đóng hộp, khay nướng dùng để nướng đồ và than không khói, khay năng lượng mặt trời…
Gia đình ba người họ mỗi ngày chỉ nấu một bữa cơm, tiêu xài tiết kiệm, lương thực dự trữ và đồ dùng trong nhà có thể chống chịu được một tháng.
Khi thức ăn dự trữ sắp hết thì Lý Hòa Bình đã đề xuất với mẹ mình là nên đi nên đến những nơi xa hơn để thu thập đồ dùng.
Trước đây họ đã thử ra ngoài tìm nhưng xung quanh đây những nơi họ có thể nghĩ đến thì người khác cũng có thể nghĩ đến.
Những cửa hàng nhỏ, siêu thị, tiệm thuốc gần đây đều đã bị cướp sạch hết, ngay cả một chiếc túi nhựa lành lặn cũng khó mà tìm ra.
Lúc đó mục tiêu hàng đầu của Lý Hòa Bình chính là cửa hàng dụng cụ dã ngoại ngoài trời nằm ở tầng sáu của cao ốc Hoàng Kim.
Cậu là khách hàng thân thiết của cửa hàng này, trước khi dịch zombie bùng phát thường xuyên lui đến đây.
Ông chủ của cửa hàng này đã kinh doanh rất nhiều năm, thiết bị dụng cụ trong cửa hàng đều đầy đủ hết.
Dã ngoại ngoài trời chỉ là sở thích của một bộ phận nhỏ người nên Lý Hòa Bình nghĩ sẽ không có quá nhiều người biết đến cửa hàng này đâu.
Vấn đề duy nhất chính là cửa hàng này nằm trong khu trung tâm thương mại, vị trí của cửa hàng cũng nằm trên lầu cao, tỷ lệ gặp phải zombie trên đường đi là rất lớn.
Lý Hòa Bình và Hứa Hồng Mai đã bàn bạc với nhau mất mấy ngày mới có thể hạ quyết tâm, mang theo hai chiếc túi du lịch, một cuộn dây thừng và hai con dao cắt trái cây rồi ra khỏi nhà.Viptruyenfull.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ. Hỗ trợ xuất File ebook đọc offline
Vốn đoạn đường chỉ cần đi mười phút là có thể đến nhưng do hai người họ cứ trốn tránh, ẩn nấp nên đã tốn mất cả buổi trời mới đi được từ vườn ngự uyển Kim Thái để đến được quảng trường Vạn Hâm.
Hai người họ mất thêm một lúc nữa mới leo được từ lầu một đến lầu sáu cao ốc Hoàng Kim, may là cửa hàng dụng cụ dã ngoại nằm ở tầng trên của trung tâm thương mại nên có ít zombie hơn bên dưới.
Lúc Lý Hòa Bình và Hứa Hồng Mai ra ngoài thì còn cố tình mang theo một lớp khẩu trang dày, dùng để che chắn là chính, không đến bước đường cùng thì họ cũng không muốn ra tay chém giết zombie, họ cũng sợ lỡ như không cẩn thận thu hút đám zombie khác đến thì đến lúc đó muốn trốn cũng khó.
Lúc họ lên đến lầu sáu thì không thấy có gì khác thường cả, một trung tâm thương mại lớn như thế, hàng hóa được bày biện trên kệ một cách hoàn hảo, xung quanh đây không hề có một con zombie đi lang thang nào cả.
Họ đã phải bôn ba cả ngày trời nên khi thuận lợi đến được cửa hàng dụng cụ dã ngoại thì cả hai đều đã quên sự mệt mỏi và sốt ruột ban đầu, thay vào đó là sự hân hoan mừng rỡ, họ nhanh chóng mở ba lô ra nhét đồ đạc vào trong.
Trong cửa hàng trừ các loại dụng cụ dã ngoại ra thì còn có lương khô dạng nén mà hán gian thường hay dùng để ăn với lương thực.
Lý Hòa Bình cầm nó lên bỏ ngay vào túi, phủi tay một cái cả kệ hàng trở nên trống huơ.
Những thứ này không ngon nhưng lại có thể chống chịu được cơn đói, hơn nữa còn không bị hư.
Tình hình sau này sẽ ngày một gay go hơn, đây là thức ăn cứu mạng đấy.
Hai mẹ con nhanh tay nhanh chân, không đến nửa tiếng đồng hồ là đã chất đầy hai chiếc ba lô rồi.
Lúc đó trời vẫn còn sớm, hai người họ bỏ đồ vào túi xong thì chuẩn bị rời đi, họ muốn tranh thủ quay về nhà khi trời còn chưa tối.
Hai người họ đeo theo túi lớn túi nhỏ, đi vài vòng khắp trung tâm thương mại nhưng lại không tìm được thang cuốn.
Lúc này họ mới phát hiện ra sự kỳ lạ của tầng này. Rào chắn vây quanh thang cuốn không bị trầy xước gì, nhìn xuống sàn nhà thì vẫn hoàn hảo không bị hư hao, đưa tay ra sờ thì vẫn là mặt sàn bằng phẳng.
Nhưng chiếc thang cuốn họ dùng để đi lên dường như đã biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa.
Sắc trời dần tối nhẹm, không còn ánh sáng.
Xung quanh bắt đầu vang lên tiếng gào thét, tiếng xương khớp kêu răng rắc, còn có tiếng bước chân lộc cộc khiến da đầu người ta phải tê rần.
Lý Hòa Bình và Hứa Hồng Mai co ro trốn bên dưới quầy tính tiền của cửa hàng dụng cụ dã ngoại, dùng thùng giấy và lều vải chưa được bung ra để che chắn lại, chỉ đành trốn ở đây đêm hôm nay thôi.
Trời vừa sáng thì những âm thanh đó dần biến mất.



Bạn cần đăng nhập để bình luận