Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1144 -



Chương 1144 -



Cái cảm giác đó chẳng dễ chịu chút nào, cơ thể từ từ trở nên nặng nề trong trạng thái có thể cảm nhận được, sống lưng cong xuống, đầu gối khuỵu phát đau, muốn kéo thẳng ra lại tốn sức, nhúc nhích nhẹ cái cứ như có thể nghe thấy tiếng ken két của đinh ốc cũ bị lỏng ê-cu, không rít tai nhưng đáng sợ.Lộ Dao rũ mắt, giống như cô đột nhiên rơi vào sự nhiễu loạn tốc độ thời gian, mu bàn tay căng mịn nay khắc đầy khe rãnh với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, nhăn nhúm như vỏ cây già, cô giơ tay sờ mặt, làn da trên má chảy xệ cộm tay.Lộ Dao móc một chiếc gương trong kho hàng cá nhân ra, soi thấy một mái đầu bạc trắng và một gương mặt già nua với ánh mắt sửng sốt.Lộ Dao: [Chuyện này là sao?]Hệ thống hiện thực hóa ước mơ cũng phát hiện sự thay đổi của Lộ Dao, nó hoảng hốt không thôi nhưng đã nhanh chóng bình tĩnh lại: [Quả nhiên nhiệm vụ đặc biệt bậc S thì khác hẳn, quy tắc cũng đặc biệt như vậy.]Lộ Dao: [Thật ra cậu cũng không biết là chuyện gì nhỉ?]Hệ thống hiện thực hóa ước mơ vô cớ chột dạ: [Nói bậy! Tôi là hệ thống của cô, sinh ra để thực hiện ước mơ của cô, mọi quá khứ về cô tôi biết hết.]Lộ Dao: [Giọng cũng run lên rồi. Cậu chỉ biết quá khứ của tôi chứ không biết tương lai mà.]Hệ thống hiện thực hóa ước mơ không nói nữa.Lúc Lộ Dao mới thấy bản thân trong gương, quả thật cũng thấy hơi hoảng hốt, nhưng nhìn thêm vài lần thì không kìm được mỉm cười: “Xem ra dù có già thì tôi cũng là một bà cụ tràn đầy sức sống.”Hệ thống hiện thực hóa ước mơ cũng thấy hơi hoảng rồi: [Cô còn có tâm trạng nói đùa!!!]Hệ thống hiện thực hóa ước mơ biết thời gian làm người của Lộ Dao đã dừng tại năm hai mươi mốt tuổi, trước khi ước mơ thành hiện thực, dù cô vẫn sống như một người bình thường, có độ ấm, ăn uống bình thường, thậm chí tóc và móng tay cũng tiếp tục dài ra nhưng cô sẽ không già đi, chứ đừng nói là thành ra như bây giờ.Thế giới mới, cửa hàng mới và nhiệm vụ đặc biệt bậc S may mắn kích hoạt được e là không đơn giản như nó nghĩ, không còn gì nghi ngờ, nhiệm vụ lần này vẫn là ngăn cản Lộ Dao tiếp tục tiến vào cái bẫy đã được lập sẵn.Nó còn ngây thơ lắm.Lộ Dao giơ tay lên, cố gắng bẻ cái lưng qua để vỗ nhẹ vào cái eo già cứng còng, vịn một tay lên khung cửa, di chuyển từng bước nhỏ ra ngoài.Bên ngoài cửa hàng mới là một bờ đê xi măng xây không được bằng phẳng cho lắm, kế bên là đường xi măng không tính là quá rộng, ven bờ đê có để mấy cái ghế gỗ màu sắc loang lổ, vỏ hạt dưa và vỏ trái cây rải rác trên đất, trông như cách đây không lâu còn có người ngồi ở đó tán gẫu.Lộ Dao chắp tay sau lưng đi quanh bờ đê một vòng, bên ngoài đường cái dưới bờ đê có một cây hoa hải đường đang nghiêng đầu chớm nở, những cụm hồng phấn phủ đầy nhánh cây hòa chung với hoa cải vàng nhạt trong ruộng bậc thang dưới đường cái trông cực kỳ độc đáo.Mặt trời ở phía đông, ánh nắng chói mắt chiếu xuống.Lộ Dao đứng một hồi rồi quay người đi xuống bờ đê, bước lên đường cái, chậm rãi rảo bước theo đường xi măng không được rộng ấy.Xung quanh không có nhiều nhà cửa tập trung đông đúc, thỉnh thoảng có hai căn nối liền nhau, đa số là biệt thự nhỏ tự xây hai tầng, cũng có nhà kiểu cũ có nóc gạch ngói xám.Bốn bề núi phủ, dưới chân núi đối diện có một dòng sông cạn, toàn là gạch đá.Đi men theo con đường tầm bốn năm trăm mét, Lộ Dao trông thấy một tảng đá hình dạng kỳ lạ dựng đứng ở ngã ba đường, trên tảng đá khắc bốn chữ — Thị trấn Đồng Hoa.Dọc cả đường cái toàn là đồng ruộng, Lộ Dao đứng ở ven đường bắt gặp mấy bóng hình vùi mình trong ruộng, mặc áo mỏng hoa hòe, đội mũ rơm vàng nhạt.Lộ Dao thầm cảm khái “ô hô” trong lòng, đừng nói cửa hàng mới lần này sắp sập tiệm rồi nhé.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ không biết điều lòi ra: [Nơi này là thị trấn nhỏ, thị trấn ở một vùng quê rất nhỏ rất nhỏ. Bình tâm mà nói thì tôi thấy vẫn đỡ hơn khe cây có gai ở đại lục Nitraan và tình trạng ban đầu của đường Quan Âm ở nước Hoàng Kim, ít ra chỗ này có dân cư ổn định. Chỉ tiếc toàn là người già, bà con làm nông, cửa hàng cô muốn mở tuyệt đối chẳng có sức hút gì với họ, mà cho dù họ thật sự có hứng thú đi chăng nữa thì cũng mua không nổi.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận