Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 539 - Đây là thân phận thật sự của tên tà thần chiếm lấy phố U Linh à? 1



Chương 539 - Đây là thân phận thật sự của tên tà thần chiếm lấy phố U Linh à? 1




Đây là thân phận thật sự của tên tà thần chiếm lấy phố U Linh à? 1
Lộ Dao nhìn chằm chằm tin nhắn mà Bùi Tất gửi tới vài giây. Hóa ra thế giới bên ngoài trò chơi này được gọi là "thành phố Minh Nhật".
Giọng điệu của Bùi Tất quá chắc chắn. Sao anh ta có thể khẳng định được rằng chắc chắn cô sẽ xuất hiện ở thành phố Minh Nhật chứ?
Rốt cuộc thành phố Minh Nhật là một thành phố hay là một đất nước vậy?
Chẳng lẽ tất cả người chơi trong phố U Linh đều đến từ một thành phố?
Lộ Dao không hiểu chuyện này lắm.
Ít nhất thì Bùi Tất gửi tin nhắn này tới chứng tỏ anh ta đã thành công. Chắc bây giờ anh ta đăng xuất khỏi trò chơi rồi.
Nghĩ lại thì cũng đúng, không biết người chơi phố U Linh đã bị kẹt trong này bao lâu rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm bị lạc nhân tính. Thế nên tất nhiên cơ hội thoát ra ngoài chẳng khác gì thứ bọn họ mong ngóng bao lâu nay.
Lộ Dao thử nhắn tin cho Bùi Tất nhưng không nhận được câu trả lời, xem ra anh ta đi thật rồi.
Cô đứng ở cửa nghỉ ngơi chốc lát rồi mới cầm kiếm đi vào phòng kiểm soát. Cô vẫn quyết định sẽ tự đi kiểm tra lại cho chắc chắn.
Bên trong phòng kiểm soát trông chẳng khác gì bên trong một ngôi mộ lớn, không có âm thanh, cũng chẳng có dấu vết tồn tại của con người. Kết cấu của nó khá giống nội thất của một chiếc chiến hạm trong phim khoa học viễn tưởng.
Lộ Dao đi dạo một vòng khắp "ngôi mộ" này một lần mới tìm ra được phòng ngầm dưới đất. Cô thấy thiết bị đăng xuất được lắp đặt trên bàn làm việc nhưng bên cạnh không còn bóng dáng Bùi Tất.
Sau khi chắc chắn Bùi Tất đã đăng xuất, Lộ Dao chuẩn bị quay về cửa hàng trước.
Nhất định cô phải tới thành phố Minh Nhật một chuyến. Có điều rạng sáng nay trước khi ra ngoài, cô vẫn chưa xác định được hành động của Bùi Tất có thành công hay không, thế nên vẫn chưa dặn dò gì nhân viên trong cửa hàng cả.
Thành phố Minh Nhật là một nơi xa lạ, cô không biết tình hình bên đó thế nào, cũng không biết chuyến đi này sẽ mất bao lâu. Ít nhất thì cô cũng phải về nói rõ ràng cho các nhân viên biết cái đã, còn phải sắp xếp công việc hằng ngày trong cửa hàng ổn thỏa rồi mới đi được.
Một mình Lộ Dao đi ra khỏi khu vực trung tâm. "Tia thanh lọc" màu đỏ quét đầy lối đi dành riêng cho nhân viên quản lý cũng đã biến mất.
Lộ Dao trở lại khu Bắc thì thấy trên đường mòn, trong hẻm nhỏ, trên đường lớn đều không có một bóng người. Các cửa hàng mở rộng cửa, ánh đèn led trên biển hiệu vẫn còn nhấp nháy nhưng bốn phía lại yên tĩnh không một tiếng động, cả thế giới này cứ như chỉ còn lại một mình cô vậy.
Mà đúng là người chơi phố U Linh đều đã thuận lợi đăng xuất cả rồi.
Cửa lớn của cửa hàng DIY cũng đang mở rộng nhưng bên trong trống trơn. Chắc là cả nhân viên và khách hàng đều đã đăng xuất hết rồi.
Khoảnh khắc lúc bước vào cửa, còi báo động trong đầu Lộ Dao reo vang. Trong cửa hàng vẫn có người.
-----
Ở thành phố Minh Nhật, Hạ Bạch Hành và các đồng nghiệp đang tra tìm bug trong [Phố U Linh] thì giao diện trò chơi và các chương trình vận hành bỗng nhiên bị đứng máy bất thường.
Màn hình đơ cứng mất mấy phút, đến khi khôi phục lại bình thường thì khu phố vốn náo nhiệt chật chội đã chẳng còn một bóng người nào nữa. Hậu đài cũng báo động số liệu có biến. Trước mắt, số lượng người chơi online là 0.
Đồng nghiệp số một: "Chỉ trong vòng năm phút mà gần một trăm nghìn người cùng đăng xuất ra khỏi [Phố U Linh], không còn một ai ở lại. Chẳng lẽ hệ thống trò chơi bị tấn công?"
Ngón tay Hạ Bạch Hành lướt cực nhanh trên bàn phím, thế nhưng dù anh ta có kiểm soát kiểu gì cũng không tìm được thông tin hệ thống có bug.
Chuyện này bỗng trở nên quái lạ.
Đồng nghiệp số hai: "Hay là chúng ta báo cáo lên trên lần nữa nhờ Khải Minh Tinh giúp đỡ?"
Thật ra thì ba người đang hơi nghi ngờ nhân sinh.
Bọn họ đều là những nhân tài tốt nghiệp ngành Khoa học máy tính của đại học hàng đầu thành phố Minh Nhật, độ khó của việc bảo vệ trò chơi [Phố U Linh] này cũng không cao, thế mà cứ cố tình không tìm được cái bug nhỏ đó.
Bởi vì bị bug không rõ nguyên nhân nên toàn bộ thế giới trong trò chơi [Phố U Linh] như sắp sụp đổ.
-----
Thành phố Minh Nhật, khu E60.
Trong một khu chung cư cao tầng với lớp sơn màu xám tro, bên cạnh khung cửa sổ vuông nhỏ hẹp có một khoang chữa bện hơi cũ kỹ. Rèm cửa sổ được mở ra cho ánh nắng mặt trời chiếu vào phòng.
Thiếu niên đang nằm trong khoang chữa bệnh có khuôn mặt tái nhợt, hai gò má gầy gò hốc hác, gần như chỉ còn lại da bọc xương.
"Lộ Dao, Lộ Dao."
"Lộ Dao, Lộ Dao, Lộ Dao."
Hàng mi của thiếu niên chợt run lên. Mấy phút sau, cậu ta từ từ mở mắt, ngơ ngác nhìn lên trần nhà hơi ố vàng trên đỉnh đầu.
Tống Văn nhìn chằm chằm trần nhà hồi lâu rồi mới phát hiện ra khung cảnh xung quanh không còn giống trước nữa. Cậu ta dùng dằng muốn ngồi dậy nhưng cả người không có chút sức nào.
Âm thanh vang lên trong đầu cậu ta vẫn chưa từng đứt đoạn...
"Lộ Dao, Lộ Dao ở đâu? Tại sao Lộ Dao chưa tới?"
Suy nghĩ của Tống Văn vô thức bị cuốn theo giọng nói này: "Lộ Dao là bà chủ cửa hàng DIY ư?"
Giọng nói kia chợt trở nên mừng rỡ: "Quả nhiên cậu đã từng gặp Lộ Dao. Tôi biết ngay mà, trên người cậu có mùi chiếc nhẫn của Lộ Dao."
Tống Văn: "Đây là đâu vậy? Mày là ai?"
"Đây là thành phố Minh Nhật. Cậu... Có thể gọi tôi là Tiểu Mộng. Tôi là bạn của Lộ Dao."



Bạn cần đăng nhập để bình luận