Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 710 - Lời nói được coi là nhắc nhở chính 3



Chương 710 - Lời nói được coi là nhắc nhở chính 3




Lời nói được coi là nhắc nhở chính 3
Tù Ngọc cũng không thèm chớp mắt, đưa tay lên chém thẳng một nhát
Qua đó, lưỡi dao nhọn hoắc đâm xuyên thẳng qua hai hàng chân mày zombie, sau đó lại được kéo ngược về.
Zombie từ từ ngã xuống đất, những con zombie bình thường bị khống chế ùa ra từ tứ phía.
Tù Ngọc ném thanh kiếm trên tay mình xoay vòng, cắt đứt hết đầu bọn chúng.
Sau khi xác nhận đám zombie bên trong nhà kho đã được dọn dẹp sạch sẽ Tù Ngọc mới bước đến trước cửa phòng kho ấy, hạ thấp giọng nói: “Tránh ra, đừng đứng cạnh cửa.”
Ầm.
Một tiếng vang lớn vang lên, cửa phòng kho bị đá văng ra, năm người đàn ông đang luống cuống đứng phía sau cánh cửa.
Tù Ngọc lên tiếng trước: “Đi thôi.”
Lý Tuý đi đầu, bước ra khỏi cửa thì thấy con zombie biến dị lúc nãy còn truy đuổi đám người họ không còn đường để chạy lúc này đang nằm la liệt dưới đất, cái miệng há rộng thành nhiều phần xìu xuống, hàm răng nhọn loé sáng, không gì thê thảm hơn.
Xung quanh đó còn có mười mấy con zombie cụt mất đầu.
Trước giờ họ không biết thành phố Cao Thăng lại có người đáng gờm đến thế, rốt cuộc cửa hàng dịch vụ chạy vặt có lai lịch thế nào cơ chứ?
Đầu Lý Tuý ngổn ngang hàng ngàn suy nghĩ, lúc sắp bước ra khỏi nhà kho thì anh ấy đã lấy hết lòng can đảm để hỏi: “Chị đẹp, bọn tôi muốn lấy ít nguyên liệu trong nhà kho, có thể đợi bọn tôi một lát được không?”
Tù Ngọc đáp: “Thật xin lỗi, công việc của tôi là đưa các người ra khỏi đây. Sau khi ra ngoài các người có thể vào lại, phần lớn zombie trong này đã được giải quyết cả rồi.”
Lý Tuý: “… Được thôi.”
Một đội viên lên tiếng hỏi: “Người của cửa hàng các cô đều lợi hại như cô cả sao?”
Tù Ngọc: “Cũng không chênh lệch là bao.”
“Sao thành phố chúng ta lại không có cửa hàng như vậy cơ chứ?”
Tù Ngọc lấy trong túi ra một xấp tờ rơi, phát cho mỗi người một tờ: “Gần đây cửa hàng chúng tôi có chương trình khuyến mãi, nếu có hứng thú thì có thể xem thử.”
Tù Ngọc đưa đám người Lý Tuý từ nhà kho ra đến đường lớn, sau đó hệ thống lại phân chia đơn hàng chạy vặt mới cho cô ấy.
Đám người Lý Tuý đưa mắt nhìn theo cô gái leo lên chiếc xe điện rời đi rồi cúi đầu nhìn xuống tờ rơi trong tay mình.
“Sự kiện Trung thu, đã là lúc nào rồi mà còn tâm trạng làm những việc như thế chứ?”
“Bên trên nói có thể dùng những tấm danh thiếp đã sử dụng để đổi nguyên vật liệu, trái cây tươi, rau củ, các loại thịt…”
“Khoa trương đến vậy sao!”
“Nếu như là thật vậy thì quá ngầu rồi!!!”
Lý Tuý nói: “Dùng tờ rơi và danh thiếp để đặt đơn đã là chuyện quá đáng lắm rồi nên tôi thấy đổi nguyên vật liệu cũng tạm chấp nhận được.”
“Đội trưởng, chúng ta có cần thử xem thế nào không?”
“Tôi muốn ăn trái cây, loại nào cũng được. Táo, lê, nho, chuối…”
“Tôi muốn ăn rau củ, là loại mới chế biến còn nóng hổi luôn đấy, xào không hay luộc đều được.”
Lý Tuý: “... Chúng ta phải trở lại nhà kho lần nữa để lấy một số vật liệu, còn tờ rơi thì mang về xem trưởng căn cứ nói thế nào.”
Nhân viên chạy vặt nói zombie trong nhà kho đã được giải quyết gần hết rồi, xem như họ hớt tay trên một lần vậy, cũng không thể nào tay không về căn cứ được.
———
Ngay lúc này có năm sáu chiếc xe van đậu lại trên con đường Quan Âm.
Tiết Thiến ngồi trong xe, quan sát cửa hàng dịch vụ chạy vặt cách chỗ mình không xa.
Đội viên của đội mười một ngồi trong xe, quan sát tình hình xung quanh.
“Nơi này không phải là nơi an toàn nhưng hình như cũng có khá nhiều người ở đây.”
“Có người cảm thấy căn cứ an toàn, cũng có người không thích cảm giác bị ràng buộc, huống hồ ở đây còn có một cửa hàng kỳ lạ như thế.”
“Những nhân viên chạy vặt này mạnh hệt như quái vật vậy, nhưng họ lại chỉ lấy vàng làm thù lao, nói thật thì ở đây cũng không tệ lắm.”
“Nguyên vật liệu phải do bản thân tìm, nếu so ra thì nơi này không an toàn bằng căn cứ.”
“Đồ dùng tiếp tế chắc chắn sẽ không đủ, tôi thấy căn cứ vẫn là nơi tốt nhất.”
“Đến rồi đến rồi! Hai người họ đi với nhau thật kìa!!!”
Phía con đường đối diện, Lý Mật và Hạ Hoài Tung kéo theo một cái thùng rác lớn đi về phía cửa hàng dịch vụ chạy vặt.
Đoàn xe của căn cứ Hy Vọng dừng lại ở khúc cua đầu kia bên đường, do đứng khá xa nên không nhìn rõ được.
Trước đó người của tiểu đội mười một đã dùng tờ rơi để đặt đơn chạy vặt, người đến đón họ vẫn là Bất Độc và Ma Bảo.
Hai nhóc nhân viên chạy vặt đầu đinh vừa xong đơn đưa rước thì đã nhận đơn hàng giải quyết đám zombie mới này.
Hau người họ từ khu chung cư Minh Đài đến đây, chỉ vài phút đồng hồ là có thể giải quyết hết đám zombie đang vây quanh chiếc xe.



Bạn cần đăng nhập để bình luận