Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 277 - Chậc, không thú vị gì cả 3



Chương 277 - Chậc, không thú vị gì cả 3




Chậc, không thú vị gì cả 3
Giảo Nương ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn Lộ Dao vừa ngạc nhiên vừa lấy làm lạ.
Tạ Tử Lê: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Lộ Dao nhìn Giảo Nương: “Có gì muốn nói thì nói đi.”
Giảo Nương lại chỉ nhìn chăm chăm Lộ Dao: “Ngươi thật sự không đưa bà lão ấy theo sao?”
Đúng là kho hàng cá nhân của cô có thể mang theo vật sống trong một thời gian ngắn nhưng Tạ lão phu nhân lại không chịu rời đi, chỉ cầu xin Lộ Dao nhất định phải đưa Tạ Tử Lê theo.
Lộ Dao lắc đầu: “Không có, bà ấy không đi theo tôi thật.”
Giảo Nương khẽ nghiêng đầu: “Ngươi đúng là kỳ lạ.”
Lộ Dao: “…”
Tạ Tử Lê cũng nhìn Lộ Dao bằng đôi mắt như thế.
Vì để Lộ Dao đồng ý đưa Tạ Tử Lê theo mà Tạ lão phu nhân đã kể hết mọi chuyện của Tạ phủ và Giảo Nương vào năm đó cho Lộ Dao nghe.
Rất lâu rất lâu sau, Giao Nương mới tin tưởng Lộ Dao, nhưng cô lại nói mãi mãi sẽ giữ kín chuyện này không nói với Tạ Tử Lê.
...
Khoảng mười bảy năm trước, lúc đó Giảo Nương vừa sinh ra đứa con của mình thì đã bị Tạ phủ đưa đến một thôn trang ngoài phủ.
Quản gia của thôn trang ấy biết nàng thất thế nhưng lại thấy nàng có chút nhan sắc nên đã nổi lên tâm tư xấu xa.
Nhưng Giảo Nương đã khôi phục ký ức, thêm vào đó đã sinh sống trong hậu viện của Nhân tộc được vài năm, nàng đã không còn là cô gái yếu đuối không nơi nương tựa của ngày xưa nữa rồi.
Vào một đêm mưa gió, Giảo Nương đã giết tên quản gia điền trang có ý định bày mưu cưỡng hiếp mình, nàng lê lết tấm thân đầy máu về đến Tạ phủ thì thấy đại công tử Tạ phủ và phu nhân mới đang ôm lấy đứa con của nàng, trông vô cùng hạnh phúc.
Giảo Nương đầy oán hận, hóa thành yêu hình, Tạ đại công tử và phu nhân mới thấy nàng xuất hiện thì bị dọa ngất đi.
Chỉ có đứa bé đang quấn tã kia là không biết gì cả, đưa tay ra bi ba bi bô, nhẹ nhàng cầm lấy ngón tay của Giảo Nương.
Trái tim đang chất đầy oán hận của Giảo Nương lập tức mềm nhũn.
Đứa bé này có một nửa huyết mạch của giao nhân, sớm muộn gì cũng phải về với biển cả thôi.
Giảo Nương bế đứa bé lên, chuẩn bị đưa nó rời khỏi đây.
Tạ lão phu nhân được hạ nhân thông báo mọi việc thì vội vàng chạy đến, bên cạnh còn có thêm một kẻ bắt yêu nữa.
Đạo sĩ đó rất lợi hại, ném một tấm Định Thân phù vào người Giảo Nương, khiến nàng không thể động đậy được.
Đích thân Tạ lão phu nhân đã bế đứa trẻ trong tay Giảo Nương đi, sau đó lại bảo đạo sĩ ấy đuổi Giảo Nương đi khỏi đây.
Tên bắt yêu đó nảy sinh lòng riêng, muốn bắt Giảo Nương lại.
Giảo Nương cắn răng cam chịu sự nguy hiểm của việc bị yêu lực phản phệ, cưỡng chế tiến lên để trốn thoát khỏi Định Thân phù, trốn vào nơi ngày trước mình từng ở rồi nhảy xuống giếng.
Trong giếng có một lối đi bí mật, thông với biển Giọt Lệ, lúc còn ở một mình trong khu viện này Giảo Nương đã tránh né tay mắt của hạ nhân để chuẩn bị con đường thoát thân cho mình.
Giảo Nương bị thương rất nặng, về đến biển Giọt Lệ thì cơ thể cũng không cách nào hồi phục lại như cũ được nữa.
Nhưng nàng vẫn nhớ nhung đứa con vẫn còn đang ở Tạ phủ, vẫn luôn tính toán thời gian.
Vốn Giảo Nương định đưa Tạ Tử Lê đi vào lúc hắn vừa trưởng thành, nhưng Tạ phủ lại luôn đề phòng, Giảo Nương phải tốn rất nhiều sức lực mới có thể lẻn vào đó.
Thời gian trễ hơn chút so với dự tính.
Lúc đó vì Tạ Tử Lê đã trưởng thành nên yêu lực tăng mạnh, đã hóa ra yêu thân ngay trong phủ.
Giảo Nương thấy hắn như vậy thì đưa người đi ngay.
Người trong Nghê thành lại không biết câu chuyện phía sau nó, chỉ nói là tiểu công tử của Tạ phủ đã bị giao nhân bắt đi.
Còn hạ nhân của Tạ phủ đã bị đuổi đi hết, không còn ai tiết lộ bí mật này ra.
Còn một ẩn tình khác nữa, kể từ năm Tạ đại lão gia thấy yêu thân của Giảo Nương thì trong lòng luôn bị ám ảnh, rất nhiều năm sau đó sức khỏe cũng không ổn định, cứ như thế chính thê lẫn thiếp thất đều không có động tĩnh gì.
Cũng đồng nghĩa với việc Tạ Tử Lê là con trai duy nhất của Tạ đại lão gia.
Cho dù Tạ Tử Lê là bán yêu thì Tạ đại lão gia và Tạ lão phu nhân cũng không muốn vứt bỏ hắn.
Hai người họ bàn bạc với nhau xong thì dự tính đi tìm người bắt yêu của năm đó.
Giảo Nương đưa Tạ Tử Lê về biển Giọt Lệ nhưng ngày nào cũng thấy hắn buồn bực không vui, một lần nữa không màng đến nguy hiểm lẻn vào Tạ phủ, nàng muốn lấy một số đồ dùng Tạ Tử Lê thường sử dụng về, như thế có thể sẽ khiến hắn vui hơn chút, chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ nghe lén được kế hoạch của họ.
Vì thế Giảo Nương tiện tay bắt cả Tạ lão phu nhân đi.
Không còn nương ở đây thì Tạ đại lão gia chỉ là một chiếc gối thêu hoa, không làm nên được trò trống gì cả.



Bạn cần đăng nhập để bình luận