Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 867 -



Chương 867 -




Bà cụ nhận lấy bình mật ong rồi liên tục khom lưng nói cảm ơn Lộ Dao, sau đó bà ấy tháo chiếc vòng tay kiểu dáng đơn giản trên cổ tay xuống nhét vào tay cô.
Bà ấy đã già rồi, cả người đầy bệnh tật, chỉ còn đôi tai là vẫn còn nhạy bén.
Vừa rồi bà ấy và ông cụ ngồi ven đường nghe được cuộc đối thoại của tiểu đội Lộ Dao và người trong khu dân cư nên biết được bọn họ chính là những người đã đi giao hàng giúp con gái, hơn nữa còn mở chỉ nhận vàng làm việc nữa.
Trùng hợp là trên người bà cụ có đeo một chiếc vòng tay bằng vàng nên bà ấy cởi ra nhét cho Lộ Dao luôn.
Nếu không phải nhờ mấy người trẻ tuổi này thì không biết bây giờ bọn họ ra sao rồi.
Lộ Dao từ chối mấy lần vì đây là tình huống đặc biệt, hoàn toàn không được tính vào việc làm ăn.
Sau khi xong chuyện, cô nhất trí với người của khu dân cư rồi quyết định để bọn họ đưa gia đình Trương Ái Quân về, còn cô thì quay lại gọi các nhân viên cửa hàng rồi cùng rời đi.
Doãn Cố gọi cô lại: "Chẳng phải cô chuẩn bị mở chi nhánh sao? Giờ lại định đi đâu vậy?"
Dưới mấy chục ánh nhìn tò mò nghi ngờ, Doãn Cố cố gắng giữ nguyên vẻ mặt: "Vừa rồi là chúng tôi không đúng, hiểu nhầm mọi người. Chúng tôi cũng đã bàn bạc xong rồi, chỉ cần các cô tuân thủ quy định khu dân cư thì chúng tôi sẽ không để ý đến việc trong khu có thêm một cửa hàng dịch vụ chạy vặt. Chúng tôi sẽ cung cấp cửa hàng cho cô, vị trí ở đâu tuỳ cô chọn."
Lộ Dao: "Quy định khu dân cư là gì?"
Doãn Cố: "Không ăn trộm ăn cướp, không ép mua ép bán, không tìm cớ gây sự, không bắt cóc phụ nữ và trẻ em."
Khu dân cư Tứ Diệp Thảo không có quản lý nhưng lại có quy định được thống nhất, người giám sát là tất cả các hộ dân trong khu.
Một khi vi phạm quy định, người đó sẽ bị đuổi ra khỏi đây.
Thật ra thì có một quy định là nếu có người bắn đạn tín hiệu để cầu cứu thì những người ở gần đó phải tìm cách giải cứu kịp thời.
Có điều quy định này nghe có vẻ như bọn họ đang chiếm lợi từ cửa hàng dịch vụ chạy vặt nên Doãn Cố chưa nói ra.
Lộ Dao khá giật mình khi biết hoá ra quy định nơi này là như vậy.
Không ngờ sau khi mất đi sự ràng buộc của luật pháp, khu dân cư này vẫn có thể duy trì quy định để tồn tại.
Lộ Dao không để ý đến những chuyện nhỏ không vui trước đó. Mục đích của cô vốn là xây dựng trạm chạy vặt. Hiện tại mọi phương diện đều đã đáp ứng đủ nên cô không có lý do gì để từ chối.
Gia đình Trương Ái Quân được người trong khu dân cư đưa về chỗ ở. Doãn Cố tự mình dẫn Lộ Dao đi tìm vị trí cửa hàng.
Sáng sớm hôm nay cô đã lượn vài vòng trong khu vực này rồi nên khi Doãn Cố nói sẽ để cô tự chọn vị trí, trong đầu cô đã có mấy địa điểm đáng cân nhắc. Cuối cùng cô chọn một cửa hàng ở ngã ba đường.
Diện tích cửa hàng này không quá lớn, trên tầng có căn gác xép nhỏ. Hiện tại có một cặp chị em gái trẻ tuổi đang sống ở đó.
Doãn Cố đi nói chuyện với bọn họ. Khu dân cư sẽ giúp bọn họ tìm một chỗ ở khác tương tự, hơn nữa không phải cửa hàng mà là một ngôi nhà bình thường.
Hai chị em dọn đến khu dân cư Tứ Diệp Thảo quá muộn nên mấy ngôi nhà xung quanh đều đã có người ở. Bọn họ hết cách nên đành ở lại cửa hàng này. Bây giờ có cơ hội chuyển đến chỗ tốt hơn nên cả hai đều thoải mái đồng ý.
Lộ Dao gọi các nhân viên dọn bốn thùng vật liệu từ trên xe xuống, bên trong có thức ăn, quần áo, đồ uống và không ít đồ dùng thường ngày. Tất cả đưa cho hai chị em gái bằng lòng nhường cửa hàng cho cô.
Các nhân viên đã quen với quá trình xây dựng một cửa hàng mới rồi nên trong khoang xe có đầy đủ thiết bị, dụng cụ và vật liệu.
Sau khi chọn được vị trí, hệ thống mất một ngày để bảo vệ, sau đó trạm chạy vặt Tứ Diệp Thảo nhanh chóng xuất hiện trên bản đồ thành phố Lục Nghị, trở thành một chi nhánh của cửa hàng chính ở thành phố Cao Thăng.
Hai mươi tư tiếng đồng hồ sau, các nhân viên tiến vào sử dụng Thanh Khiết phù quét dọn trong ngoài sạch sẽ rồi mới di chuyển thiết bị từ khoang xe vào phòng làm việc.
Lộ Dao dẫn Lục Minh Tiêu đi lắp đặt thiết bị thu tín hiệu và truyền tống trận quanh khu dân cư và trong phạm vi mười cây số.



Bạn cần đăng nhập để bình luận