Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 354 - Vừa phiền phức vừa khô khan 3



Chương 354 - Vừa phiền phức vừa khô khan 3




Vừa phiền phức vừa khô khan 3
Nhân viên khu phố thương mại cũng cảm nhận được bầu không khí căng thẳng. Thỉnh thoảng bọn họ còn lén lút đi bàn bạc với Lộ Dao xem trước khi vào đấu chính thức có thể đấu luyện trước với đám tiểu đệ tử Phù Sinh Lục Giới môn được không. Bọn họ cảm thấy khả năng thắng cuộc của mình là rất cao.
Đối với Lộ Dao mà nói thì thắng thua không quan trọng lắm, chỉ cần có thể chọn ra được một người mạnh nhất ở tu chân giới để cô hoàn thành nhiệm vụ là được rồi.
Nhưng rất hiếm khi thấy nhân viên khu phố hăng hái như vậy nên cô cũng không ngăn cản, chỉ nói đến lúc đó sẽ nhờ Tiểu Chung sắp xếp.
Lộ Dao cũng không rảnh rỗi. Cô dành ra hai ngày để chỉnh sửa lại bản thiết kế sân thi đấu trên tầng ba của quán net và một ngày nữa để bảo trì và nâng cấp.
Cô dùng năng lực của mình để thăng cấp dị không gian, có điều chưa được chuẩn chỉnh như hệ thống hiện thực hóa ước mơ.
Sau lần đầu tiên thăng cấp vẫn cần phải tiến hành điều chỉnh thêm nhiều chi tiết nữa.
Chuyện này vừa phiền phức vừa khô khan.
Mỗi ngày Lộ Dao làm một chút, đến thời gian nhất định là lại nghỉ tay một hồi.
Trong thời gian nghỉ, cô phỏng theo mấy món đồ trong các cơ sở nuôi gấu trúc hiện đại vẽ ra mấy bản vẽ, sau đó đi vào rừng cây bên ngoài quán net chọn một miếng đất bằng phẳng định làm một mô hình sân chơi nhỏ cho Hùng An An chơi.
Hùng An An là một chú gấu trúc con hoang dã, lại còn là nửa yêu.
Thật ra thì Hùng An An không cần mấy món đồ chơi ngoài trời đó cho lắm nhưng gần đây cậu nhóc có khuynh hướng biến thành một con gấu trúc nghiện internet rồi.
Mặc dù còn chưa thể hóa hình nhưng cậu nhóc có đủ tay chân, móng vuốt linh hoạt hơn đám sẻ tinh nhiều.
Rất nhiều lúc cậu nhóc lười biếng trốn tu luyện núp trên tầng hai lên mạng.
Nhân viên trong quán rất thích Hùng An An nên thường xuyên làm như không biết.
Lộ Dao cảm thấy cứ tiếp tục mãi như vậy thì không được nên mới thiết kế sân chơi ngoài trời cho cậu nhóc. Lúc nào cô làm việc "trong nhà" mệt rồi lại ra ngoài làm thợ mốc.
Cô thấy xích đu bằng lốp xe trong vườn thú rất chắc và bền nên đã đặc biệt nhờ Tiểu Cơ tới bãi phế liệu mua bánh xe cũ về định làm cho Hùng An An mấy cái.
Thỉnh thoảng Trạch Duyên sẽ tới tìm Lộ Dao.
Trong quán không tiện nên hai người ra ngoài vừa làm việc vừa tán gẫu.
Trạch Duyên không dùng pháp thuật mà nhìn theo bản vẽ của Lộ Dao rồi nghiêm túc dùng cưa cưa, bào và đánh bóng bề mặt gỗ.
Ma Bảo được Toàn Phong ôm vào lòng đứng ở cửa quán net nhìn mà lòng đầy ghen tị.
Rốt cuộc con gấu trúc yêu kia có gì tốt chứ?
Sao ai cũng thích nó vậy?
Toàn Phong an ủi cậu nhóc: "Không phải Tôn thượng thích con gấu trúc yêu kia đâu, yêu ai yêu cả đường đi lối về ấy mà."
Ma Bảo nghiến răng ken két: "Ngươi xem Tôn thượng còn chút khí phách nào của Ma tôn Ma giới nữa không? Trông chẳng khác gì mặt nóng dán mông lạnh như trên mạng nói!"
Toàn Phong giơ tay lên che miệng Ma Bảo lại: "Ây cha người bớt bớt cái miệng chút đi, Tôn thượng cũng đâu có dễ dàng gì, mấy nghìn năm rồi khó khăn lắm mới thông suốt được một lần."
Ma Bảo: "... Tôn thượng không dễ dàng chỗ nào? Ta thấy chỗ nào cũng dễ dàng cả."
Nói đến đây, ngay cả Toàn Phong cũng cảm thấy Trạch Duyên may mắn.
Các cô nương bình thường chẳng ai thích ma vật cả, dù có là Ma Tôn thì trong mắt Nhân tộc cũng không phải một ứng cử viên tốt cho vị trí phu quân.
Nhưng có vẻ như bà chủ không hề bài xích Tôn thượng, có thể nói nàng khá tử tế và chiều chuộng Tôn thượng nữa là đằng khác. Không biết Tôn thượng có phát hiện ra điều này không nhỉ?
Bình thường óc lúc mấy ngày liền hôm nào Trạch Duyên cũng tới, có lúc lại cách một hai ngày mới tới.
Hôm trước hắn nói phải vào bí cảnh tìm một món đồ nên mấy ngày này sẽ không tới.
Buổi sáng tiết trời mát mẻ nên Lộ Dao dẫn Hùng An An vào rừng tiếp tục làm xích đu bánh xe.
Trong khu rừng an tĩnh, Hùng An An đưa sợi dây thừng cho Lộ Dao.
Bỗng nhiên cậu nhóc đẩy bắp chân Lộ Dao một cái, sau đó chạm cả tứ chi xuống đất, quay mặt về một hướng khác phát ra những tiếng gầm gừ như tiếng chó sủa.
Lộ Dao nhìn theo về phía đó thì thấy một bóng dáng yểu điệu bước ra từ sau thân cây cổ thụ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận