Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 74 - Nếu có thêm đôi tai thú thì tốt biết mấy! 2



Chương 74 - Nếu có thêm đôi tai thú thì tốt biết mấy! 2




Nếu có thêm đôi tai thú thì tốt biết mấy! 2
Đội trưởng đội đi săn mở mắt ra đối mặt với Lộ Dao phía trên mình, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên. Đợi đến khi nhìn thấy Ảnh Đồng ngồi trong lòng bàn tay Lộ Dao, tầm mắt anh ta cứ đảo qua đảo lại giữa hai người một lúc rồi cuối cùng dừng lại trên người cô.
"Cô là người khổng lồ mở khách sạn sao?" Đội trưởng đội đi săn hỏi.
Lộ Dao gật đầu: "Xem ra Munch, Chàng Vũ và Dada đã bình an trở lại bộ lạc rồi."
Đội trưởng đội đi săn cố gắng đè sự ngạc nhiên và sợ hãi trong lòng xuống.
Thằng nhóc Munch kia thật là ngang bướng. Người khổng lồ to lớn đáng sợ như vậy mà cũng dám lại gần hết lần này đến lần khác.
Trước khi đội đi săn bắt đầu chuyến đi xa lần này thì đã quyết định là sẽ đi vòng qua khe cây có gai chứ không vào đó.
Thức ăn mà lần trước Munch và hai người bạn kéo về thật sự đã làm người tí hon trưởng thành trong bộ lạc phải nhìn bọn họ bằng ánh mắt khác xưa.
Chẳng qua ba đứa trẻ kia vẫn còn quá non nớt, không thể nào hiểu được người tí hon trong lịch sử tàn bạo và đáng sợ nhường nào.
Nếu người khổng lồ xuất hiện trên đại lục Nitraan một lần nữa thì con quái vật đáng sợ được đặt tên là "chiến tranh" cũng sẽ lan rộng trên vùng đất này nhanh thôi.
Vì Munch đã lái một chiếc xe trượt tuyết bền chắc và tinh xảo mang thịt khô, xà phòng và tôm chiên còn lớn hơn cả người tí hon trưởng thành về, nên người tí hon trưởng thành trong bộ lạc Heo Đỏ không thể không chấp nhận một sự thật rằng người khổng lồ đã quay lại Nitraan một lần nữa rồi.
Nhưng tạm thời bọn họ không có cách nào để đuổi người khổng lồ đi được. Chỉ mong rằng bọn họ có thể vượt qua được kỳ đóng băng lần này. Đợi mùa Mộc Dương tới bọn họ lại liên lạc cùng những bộ lạc khác rồi ra quyết định.
Nhưng người tính không bằng trời tính. Rõ ràng là đội đi săn bọn họ đã cẩn thận chọn hướng để tránh khỏi khe cây có gai rồi.
Nhưng vì bên ngoài khe cây có gai thay đổi quá nhiều, không còn những bụi cây gai góc nổi bật nữa, không khác gì những ngọn đồi trơ trụi xung quanh nên bọn họ đi sai đường.
Đến khi bọn họ phát hiện ra hướng đi không đúng thì kỳ đóng băng dày đột nhiên ập tới. Bọn họ không còn thời gian để phản ứng nữa nên chỉ đành phải kết kén ngay tại chỗ.
Ai ngờ một trận cuồng phong thổi qua cuốn bọn họ tới sào huyệt của người khổng lồ.
Lộ Dao nhìn vẻ mặt vị khách kia thay đổi liên tục, đoán chừng là đang tưởng tượng ra đủ loại chuyện "người khổng lồ thật đáng sợ" nên cô đã gọi Hắc Thứ qua chăm sóc anh ta.
Vẻ mặt đội trưởng đội đi săn lại càng phức tạp hơn.
Người khổng lồ này thật là tàn ác, còn đáng sợ hơn cả người khổng lồ trên bức tranh trên đá mà tộc trưởng cho bọn họ xem nữa. Người này đã bắt đầu ép buộc người tí hon làm nô lệ cho mình rồi.
Trúc Châu đang rửa rau, nghe thấy tiếng nói thì thò đầu ra cửa: "Lộ Dao ơi, Diên Vĩ chuẩn bị nấu mì rồi, có mấy người tỉnh lại vậy?"
Gần đây Hắc Thứ đang học đếm số, nghe vậy lập tức quay lại đếm ngay. Một lúc lâu sau, cậu ta mới báo cáo lại với Trúc Châu: "Bốn người tỉnh rồi."
Đội viên đội đi săn tỉnh rồi những vẫn kiên cường nằm trên thảm giả chết: "..."
Hắc Thứ quay đầu, mắt chợt lóe lên một cái rồi chỉ vào một người tí hon nằm phía sau đội trưởng đội đi săn không xa, hét lớn báo cáo: "Lại thêm một người nữa tỉnh này."
Người tí hon kia bật dựng người lên, tức giận nhìn về phía Hắc Thứ: "Mắt của thằng nhóc này cứ như mắt chim ưng vậy."
---
Trong phòng bếp nhỏ, nồi nước lớn đã sôi trào.
Trúc Châu gấp nửa hai sợi mì lại, gấp hết lần này đến lần khác cho đến khi vừa ăn, rồi cầm cây kéo nhỏ lên cắt mì ném thẳng vào nồi.
Đợi đến khi sợi mì mềm nhũn, anh ta lại tiếp tục ném cải xanh đã cắt nhỏ vào trong.
Diên Vĩ thành tạo múc canh múc mì, lại bày trứng đã cắt sợi, rau cải cắt nhỏ và thịt hầm béo ngậy lên phía trên, rắc thêm ít hành lá cắt nhỏ nữa.
Bệ cửa sổ chỉ lớn chừng đó nên mùi thơm theo khe cửa bay ra ngoài tràn ngập khắp nơi.
Mấy người tí hon Nitraan đang giả chết không khống chế được mà lén lút nuốt nước miếng một cái.
Trúc Châu đứng ở cửa kêu: "Nấu mì xong rồi."



Bạn cần đăng nhập để bình luận