Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 830 - Tiếp tục mở rộng nghiệp vụ mới 1



Chương 830 - Tiếp tục mở rộng nghiệp vụ mới 1




Tiếp tục mở rộng nghiệp vụ mới 1
Trương Thư Lan nghệt mặt ra, bị sốc dữ dội: “Thành phố Lục Nghị... Cửa hàng dịch vụ chạy vặt còn có thể mở trạm ở thành phố khác sao?”
Lộ Dao không trả lời mà hỏi ngược lại: “Cô có người thân ở thành phố nào à?”
Trương Thư Lan hơi muốn khóc: “Thành phố Chung Linh, cha mẹ và anh trai tôi đều ở thành phố Chung Linh, chỉ là không biết giờ còn sống không.”
Thành phố Chung Linh và thành phố Cao Thăng không phải là láng giềng, cách nhau một thành phố Kim Diệu ở giữa.
Nhóm Đường An Kỳ, Tống Húc đi ngang, nghe thấy cuộc đối thoại giữa Lộ Dao và Trương Thư Lan bèn không nhịn được đi qua.
Đường An Kỳ: “Bà chủ, có thể mở trạm ở thành phố Nam Tân không?”
Đường An Kỳ và Tống Húc đều là người thành phố Nam Tân, đến thành phố Cao Thăng học đại học.
Chỉ là thành phố Nam Tân quá xa thành phố Cao Thăng, gần như cách nhau nửa nước Hoàng Kim.
Hai người vốn cho rằng cả đời này cũng khó mà trở về quê nhà, nghe Lộ Dao nói thì lòng dâng lên niềm hy vọng.
Lộ Dao không nói tẹt ra: “Tạm thời chỉ mở vài trạm thí nghiệm thôi, nếu thuận lợi thì sau này chắc có thể.”
Dù chỉ như vậy thôi nhưng Đường An Kỳ và Tống Húc cũng như nghe được một tin tức cực kỳ phấn khởi, chỉ cần có một chút hy vọng đã đủ để họ không ngừng tìm cách sống tiếp.
Trò chuyện với khách hàng bên đường vài câu, Lộ Dao quay người lên xe.
Tuyến đường và xe vận chuyển đã được chuẩn bị xong, tiếp theo còn phải đi thử hai chuyến, thử nghiệm thời gian cần có cho cả một chuyến bận đi bận về.
Vị trí ghế lái của xe cải tạo trông gần giống xe tải lớn bình thường, nhưng thật ra nó sở hữu hai hệ thống vận hành, một là cách lái thường quy người bình thường quen lái, hai là hệ thống sử dụng linh lực hoặc ma lực điều khiển xe chạy.
Harold mê phương tiện giao thông cỡ lớn kiểu này lâu lắm rồi, biết được Lộ Dao muốn thử nghiệm xe chở hàng và tuyến đường vận chuyển thì chủ động đề nghị làm tài xế.
Lộ Dao không từ chối.
Harold ngồi vào ghế lái trong ánh nhìn hâm mộ của các nhân viên chạy vặt, Lộ Dao và Lục Minh Tiêu ngồi ở ghế khách.
Để mô phỏng tình huống vận chuyển kiện hàng được thật hơn thì Lộ Dao đã bỏ vào thùng hàng vài thùng rau cải và trái cây tươi.
Vách trong thùng xe tải được bôi nước của linh thảo đặc thù, với cả lắp linh thạch thiết kế riêng, từ đó hình thành một không gian tương tự như kho bảo quản đồ tươi sống quy mô lớn trong thùng xe, để rau củ tươi trong đó, có hiệu quả giữ tươi, giữ lạnh, giữ ấm trong vòng ba ngày.
Tuy hiệu quả bảo quản tươi trong thùng xe không bằng túi càn khôn và kho hàng cá nhân của Lộ Dao nhưng tác dụng cũng đã đủ cho vận chuyển bình thường, chỉ là cần phải định kỳ bổ sung linh thạch và nước của linh thảo lên vách trong thùng xe.
Theo lẽ thường, vì đựng hàng hóa vận chuyển nên tốc độ của xe tải sẽ chậm hơn xe con cỡ nhỏ. Nhưng xe vận chuyển của cửa hàng dịch vụ chạy vặt vào tông môn luyện khí một chuyến, lúc trở ra đã được cải tạo từ trong ra ngoài, tải trọng, tốc độ, sức chống chịu của thùng xe đều vượt xa xe tải bình thường.
Xe vận chuyển từ cửa hàng tổng ở thành phố Cao Thăng đến trạm chạy vặt thành phố Lục Nghị, đi một chuyến chỉ mất bốn tiếng.
Trước khi rời khỏi khu vực thành phố, chiếc xe vận hành bình thường, trông có vẻ chỉ nhanh hơn xe tải bình thường tí thôi, nhưng khi ra khỏi khu vực thành phố là Harold dùng ma pháp điều khiển tăng tốc, xe tải vút đi với một tốc độ cực kỳ khoa trương trên con đường, nhưng trong xe thì vẫn cực kỳ êm, cảm giác trải nghiệm gần giống như đi tàu cao tốc ở thế giới của Lộ Dao.
Một đường vút bay đến thành phố Lục Nghị, Lộ Dao và Lục Minh Tiêu xuống xe đi dỡ hàng.
Harold vẫn chưa chơi đã, ngồi trên ghế lái sờ bảng đồng hồ không muốn xuống, còn hỏi Lộ Dao chừng nào về.
Hà Tân Trạch và Lưu Thành đã ở lại căn nhà kế bên trạm chạy vặt luôn rồi, họ thường xuyên về căn cứ làm ăn nhưng buổi tối đều sẽ về bên trạm chạy vặt nghỉ ngơi.
Hai người tìm được vật liệu thay cửa, nhờ nhân viên chạy vặt vận chuyển về, quét dọn, gia cố bên trong cửa hàng trống, thậm chí còn treo bên cửa một cái bảng trắng viết hai chữ “Phòng khám”.
Lúc Lộ Dao và Lục Minh Tiêu dỡ hàng, Hà Tân Trạch và Lưu Thành đeo hòm thuốc chuẩn bị ra ngoài, muốn đến căn cứ khám bệnh.
Nhờ có sự xuất hiện của trạm chạy vặt mà người dân bình thường sống xung quanh căn cứ bắt đầu hành động, tích cực ra ngoài tìm vật tư, người dân vốn nghèo không có cơm ăn cũng miễn cưỡng khám bệnh được rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận