Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1272 -



Chương 1272 -



Ngay cả lúc Chung Liên Gia xoay người bước về phía quầy bar thì còn nghe thấy được giọng nói kinh ngạc của Từ Trạch Khải: “Viết bên ngoài là bốn mươi chín nghìn chín trăm chín mươi chín tệ, sao khi nhấp vào thì lại biến thành chín mươi chín nghìn chín trăm chín mươi chín thế, bán được nên tăng giá đó à? Chắc không phải cửa hàng đang xem livestream của tôi đó chứ?”Trên bão bình luận có người trả lời cho câu hỏi đó của anh ta——[Anh Khải, trong thời gian thử nghiệm thì chỉ tung ra hai mươi nghìn vòng tay thực tế ảo thôi, giá dùng thử là năm mươi nghìn. Nhưng thật ra nó đã hết hàng rất lâu rồi, lúc nãy chính mắt tôi thấy cửa hàng bổ sung hàng lên, nói không chừng cửa hàng này đang xem livestream của anh thật, chỉ là vòng tay thực tế ảo mới được bổ sung đã không còn giá dùng thử nữa rồi.]Từ Trạch Khải không biết nói gì hơn, nhưng vẫn rất nhuần nhuyễn nhanh chóng đặt đơn ngay, cứ như sợ có người giành với mình vậy.Thành phố Dao Quang, khu phố thương mại.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ liên tục nhắc nhở Lộ Dao: “Nổ đơn, nổ đơn, nổ đơn rồi kìa!!!”“Nhẫn không gian cháy hàng! Combo Bài Độc đan và Giảm Chi đan hết hàng! Combo Bài Độc đan và Sinh Phát đan hết hàng! Giấy dán ma pháp hết hàng! Phù chú hết hàng! Pin đặt chế hết hàng!!!”“Thôi xong rồi, tiêu đời rồi!!! Toàn bộ hàng của cửa hàng tạp hoá đều hết hàng! Bây giờ chỉ còn link đặt trước mà thôi, phải làm sao đây?”“Bên giao hàng cũng nổ đơn liên tục, giờ này làm gì có dư nhân viên giao đồ ăn nào đâu chứ!!!”Lộ Dao vén tay áo lên, đứng dậy bước vào nhà kho, trước khi đi còn dặn dò: “Chỉ Tâm, thông báo cho nhân viên của phòng chăm sóc khách hàng, bộ phận giao hàng của cửa hàng tạp hoá quay về tăng ca, trong thời gian cao điểm thế này thì tiền lương được tính gấp ba.”Nhân viên dị tộc: “Chúng tôi cũng góp sức đây.”Lộ Dao không hề từ chối, sau đó đi vào nhà kho với Harold và Tù Ngọc, tiện miệng hỏi: “Chiều nay hai người đã đi đâu thế?”Harold: “Núi Thiên Môn.”Lộ Dao ngạc nhiên: “Vậy có gặp được Bất Độc không?”Tù Ngọc lắc đầu: “Người ra đón là thuộc hạ của Bất Độc, Cơ Phi Thần. Hắn ta chuyển lời thay Bất Độc, nói là gần đây Bất Độc có việc phải làm nên không thể rời khỏi núi Thiên Môn được, sợ cô mất công đi thêm một chuyến nên mới bảo bọn tôi nhắn lại là tạm thời không cần đến đón cậu ấy.”Harold bổ sung thêm một câu: “Bất Độc còn nói là cậu ấy sẽ ở núi Thiên Môn đợi cô.”Lộ Dao im lặng một lúc nhưng cũng không suy nghĩ quá nhiều, chỉ gật đầu đáp: “Tôi biết rồi.”Tối hôm đó nhân viên ở các bộ phận của cửa hàng tạp hoá bị gọi gấp về để tăng ca, khi nghe nói lương được tăng gấp ba thì ai nấy cũng mặt mày hồng hào, vội vàng chạy đến khu phố thương mại, nhưng cuối cùng lại đi được nửa đường lại bị lạc, suýt chút nữa là không tìm được vị trí của khu phố thương mại.Cũng vào buổi tối đó khu phố thương mại của Lộ Dao cũng biến mất trên bản đồ của thành phố Dao Quang.Khi khách VIP nghe thấy được thông tin này thì quy định đã được thay đổi.Khu phố thương mại sẽ không mở vô thời hạn cho khách VIP nữa mà sẽ thay bằng cách mười ngày mở một lần, hơn nữa mỗi lần mở thì đều có số lượng giới hạn, cần phải hẹn trước.Cũng buổi tối hôm đó, Cơ Phi Dung mặc một bộ sườn xám được thêu thủ công, đặt riêng từ triều Đại Vũ để tham gia một buổi tiệc xã giao.Tất cả những người phụ nữ, cô gái xinh đẹp có mặt trong buổi tiệc đều bị thút hút bởi những đường thêu tinh xảo, sang trọng trên chiếc váy đó.Nghề thêu truyền thống chưa hoàn toàn thất truyền ở thời hiện đại, vẫn có người thừa kế truyền thống đó, hơn nữa còn có tay nghề rất giỏi nữa.Những người phụ nữ có mặt ở đó chỉ cần nhìn là có thể nhận ra chiếc sườn xám của Cơ Phi Dung không giống bình thường, đường may nhẵn mịn, chỉ thêu một mặt, đóa mẫu đơn đó sinh động như thật, nở rộ từ thắt lưng của Cơ Phi Dung trở xuống, lay động theo từng bước chân của bà, đoá nào cũng nở rộ khoe sắc, vô cùng rực rỡ nhưng lại không hề dung tục.Cơ Phi Dung đưa tay lên vén nhẹ sợi tóc mai của mình, đôi mắt trầm tĩnh nói: “Đặt ở chỗ một người bạn cũ đấy.”Một người phụ nữ rất thích quần áo truyền thống và đồ cổ mang phong cách Trung Quốc cứ nhìn chằm chằm vào đôi hoa tai làm bằng gốm sứ trên tai Cơ Phi Dung rất lâu: “Đôi hoa tai đó cũng được đặt làm sao, trông còn rất mới nhưng lại không giống được tạo ra bằng công nghệ hiện nay. Nếu như có một nghệ nhân thủ công tài giỏi như thế thì không lý nào tôi lại không biết.”Cơ Phi Dung tao nhã cười đáp lại: “Cô ấy không phải là người bình thường. Nói ra thì cũng nhờ có Chỉ Tâm thì tôi mới có cơ hội được gặp và làm quen với cô ấy.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận