Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1105 -



Chương 1105 -



Lần này Lộ Dao mặc khá dày, vào giây phút bước ra ngoài để đi vào nhà giam của khu hai thì cô cảm nhận được luồng gió lạnh thấu xương ập vào người.Lần này cửa được mở ra từ mặt đất, ánh sáng của mặt trăng nhân tạo len lỏi qua khung cửa sổ to bằng nắm đấm, rọi xuống nền nhà lạnh lẽo.Phòng giam của nhà giam khu hai bằng hai phần ba phòng giam khu ba, bên trong lá chắn laser trong suốt còn có một cánh cửa kim loại trông như một chiếc lan can vậy.Lộ Dao đứng bên trong cái bóng, thông qua khe hở giữa các thanh lan can quan sát kỵ sĩ bên trong phòng giam.Kỵ sĩ bất lực nằm dài trên giường, trông như một bộ áo giáp thật vậy, phần đầu bị một sợi dây xích mỏng luồn xuyên qua, cột chặt vào bức tường nằm phía sau anh ta.Sợi dây xích ấy to bằng ngón út của Lộ Dao, phần ngoài của dây xích được bao bọc bởi một tầng tinh thần lực.Thứ này có thể xuyên qua được phần đầu của kỵ sĩ như thế, có lẽ một công cụ giam cầm thể tinh thần chăng.Quả nhiên khu hai và khu ba khác nhau hoàn toàn.Lộ Dao hỏi Thống Thống: “Khu hai có camera giám sát lưu động không?”Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “… Hình như không có, nhưng sợi dây xích đó không bình thường.”Lộ Dao đoán không sai chút nào, sợi dây xích được bao bọc bởi tinh thần lực đã xuyên qua trung tâm phần đầu của tù nhân, có thể giám sát thể tinh thần bất cứ lúc nào, một khi giá trị tinh thần dao động vượt mức cho phép thì cai ngục sẽ lập tức đến kiểm tra ngay.Lộ Dao băn khoăn đứng đó một lúc rồi nghiêng đầu nhìn sang Harold, hạ thấp giọng nói: “Vào đó xem thử đi.”Lá chắn laser và lớp rào chắn bằng kim loại đặc biệt kia bị cắt đứt, cánh cửa hư ảo kia được đẩy từ bên ngoài vào.Bộ giáp sắt màu đen tuyền nằm trên chiếc giường kim loại lạnh lẽo kia khẽ động đậy.Lộ Dao lập tức tiến lên trước, nắm lấy sợi dây xích lóe sáng dưới ánh trăng lên xem, chiếc bóng còn tối hơn cả màn đêm này đã che mất giá trị tinh thần trên sợi dây xích, mãi cho đến khi sợi dây xích bị bóng đen che lấp toàn bộ thì không còn nhìn thấy tia sáng nào lóe lên nữa.Giọng nói của kỵ sĩ khàn đặc, sự hoảng sợ thể hiện rõ ra ngoài: “Cô là ai?”Là ai mà có thể lẻn vào nhà giam đảo Nội của đảo Quán cơ chứ?Lộ Dao vén chiếc bóng lên, để lộ ra kệ sách, hạ thấp giọng nói: “Trong thời gian kinh doanh của Tiệm sách lưu động, xin hỏi anh có muốn mua một quyển không?”Kỵ sĩ còn cho rằng mình nghe nhầm nữa, ánh mắt anh ta rũ xuống, liếc nhìn sáng cánh tay mảnh khảnh lấp ló dưới bóng đen của bà chủ, bộ giáp người máy đen tuyền bỗng nhiên run rẩy.Kỵ sĩ không dám tin đây là Lộ Dao, nhưng suy nghĩ kỹ lại.Trừ cô ra thì hình như không còn ai có can đảm và năng lực như thế nữa.Thì ra ngay cả chỗ như thế mà cô cũng có thể ra vào như chốn không người, hình như cuối cùng kỵ sĩ cũng hiểu ra mình đã chọc phải người không nên chọc rồi.Lộ Dao thấy kỵ sĩ không nói gì nên mới tiến lên trước một bước, lặp lại một lần nữa: “Trong thời gian kinh doanh của Tiệm sách lưu động, xin hỏi anh có muốn mua một quyển không?”Đầu kỵ sĩ lóe lên vô số suy nghĩ, lòng lại lo lắng không thôi.Thể tinh thần của anh ta dao động dữ dội như thế nhưng sao lại không thấy tiếng cảnh báo cai ngục đến kiểm tra phòng giam nhỉ?Harold nhấc chân lên đá xuống chân kỵ sĩ đang đặt bên mép giường: “Sao tên này không có phản ứng gì hết thế?”Lộ Dao quay đầu nhìn ra ngoài hành lang, yên lặng lắng nghe động tĩnh bên ngoài.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: “Không có ai đến cả, nhanh chóng tranh thủ thời gian đi!”Lộ Dao bắt đầu thấy tin tưởng vào giá trị tinh thần bậc 6S của mình rồi, năng lực giả có giá trị tinh thần cao có thể che đậy năng lực của năng lực giả có giá trị tinh thần thấp hơn.Cô hơi cúi người xuống, dần dần bước ra khỏi bóng đen, mắt nhìn chằm chằm vào kỵ sĩ: “Xin hỏi anh có muốn mua một quyển không?”Vào giây phút nhìn rõ đối phương là bà chủ tiệm sách thì đôi mắt người máy của kỵ sĩ co lại chặt lại đến mức mảnh như một sợi dây, toát lên sự sợ hãi tột độ.Cũng may là anh ta chợt nhớ ra tình hình hiện tại của mình nên gật đầu liên tục đáp: “Mua mua mua, tôi mua! ! !”Lộ Dao mỉm cười bước trở lại vào bóng đen, lộ ra một nửa kệ sách: “Mời chọn quyển sách mà anh thích. À đúng rồi, quyển &LTGia; Vị> này là đầu sách vừa mới ra mắt của tiệm, anh có muốn mua một quyển không?”Dưới chân kỵ sĩ có chất khoảng mười quyển sách, giọng nói như vỡ òa: “Mua! ! ! Mua hết! ! !”…Lúc tiệm sách lưu động khai trương thuận lợi ở khu hai thì tù nhân ở nhà giam số chín trên lầu ba của khu ba đang chờ đợi trong vô vọng.Đến chưa nhỉ?Sao còn chưa đến?Hôm qua cũng đến vào giờ này mà, sao hôm nay còn chưa đến nữa thế?



Bạn cần đăng nhập để bình luận