Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 634 - Kết thúc ngày huấn luyện 1



Chương 634 - Kết thúc ngày huấn luyện 1




Kết thúc ngày huấn luyện 1
Lộ Dao cũng không muốn giải thích nhiều, chỉ “ừm” một tiếng xem như đáp lại.
Tạ Vũ lại không kiềm được lại tiếp tục hỏi: “Thiết bị gì thế? Đường dây điện thoại và dây mạng của thành phố Cao Thăng chắc cũng đều hỏng cả rồi, sao các cô lại có thể sử dụng được máy truyền tin thế?”
Chiếu Dạ nói: “Đường dây mạng và hệ thống của cửa hàng dịch vụ chạy vặt đều do chính bà chủ tạo nên, đương nhiên sẽ không bị thành phố Cao Thăng ảnh hưởng rồi.”
Nét mặt Tạ Vũ đanh lại, ban đầu anh ấy không chú ý đến Lộ Dao, biểu hiện của Tina ở trung tâm thương mại quả thật là quá thu hút nên dường như ngay vào khoảnh khắc đó mọi ánh mắt đều đổ dồn hết về phía cô bé.
Lúc An Hạ và Tina nói chuyện với nhau thì Tạ Vũ lại bất chợt nhìn sang Lộ Dao, anh ấy cảm thấy hơi lúng túng, thật ra anh ấy cũng mong Tina có thể về căn cứ với họ.
Vào thời đại zombie hoành hành như thế thì những người có giá trị sức mạnh cao bắt đầu được quan tâm nhiều hơn.
Người có năng lực trong căn cứ càng nhiều thì càng an toàn hơn.
Vì để xây dựng căn cứ ngày một tốt hơn, họ sẽ đưa ra những điều kiện đãi ngộ thật tốt để tìm kiếm nhân tài về, đội tìm kiếm cũng rất vui khi có người tài giỏi đồng hành cùng mình.
Tạ Vũ nghĩ An Hạ có thể dùng cách mềm mỏng hơn chút để bàn bạc với tiểu đội của Lộ Dao, thật ra họ cũng không xem trọng Lộ Dao và Chiếu Dạ cho lắm.
Trong tờ rơi cô đưa có viết gì mà cửa hàng dịch vụ chạy vặt, lúc nãy trong trung tâm thương mại Lộ Dao và chàng trai đứng canh giữ bên ngoài chỉ làm những việc lặt vặt, rõ ràng chỉ có một mình Tina ra sức.
Anh ấy từng thấy nhiều người như vậy rồi, không dám ra ngoài tìm kiếm vật tư, ngày nào cũng chỉ dựa vào những vật phẩm sinh hoạt hằng ngày mà căn cứ cung cấp.
Là một thành viên của đội tìm kiếm, anh ấy không có ấn tượng tốt với loại sâu mọt này.
Nhưng thái độ của Lộ Dao lại thản nhiên đến mức kỳ lạ, hơn nữa còn có cảm giác kiêu ngạo không xem họ ra gì.
Ngay lúc này đây Tạ Vũ thấy Lộ Dao bỗng bước sang bên cạnh vài bước, hạ thấp giọng như đang nói chuyện với ai đó vậy.
Anh ấy quan sát Lộ Dao từ trên xuống dưới thì nhìn thấy tai cô đang đeo một máy truyền tin mini.
Mạng internet và tín hiệu truyền thông đã bị cắt đứt vào lúc dịch zombie bùng phát, mọi người đều từng được tận hưởng sự tiện lợi trong thời kỳ công nghệ thông tin phát triển mạnh, nay lại bị ép phải quay về cách sống đơn sơ nhất.
Nói thật lòng thì ban đầu ai nấy cũng rất khó chịu.
Lúc nào họ cũng sờ lên túi muốn lấy điện thoại ra xem giờ, rồi mở vài ứng dụng ra xem tin tức như một thói quen.
Sau này cáp quang trong thành phố bị hỏng, không cung ứng được điện nữa nên điện thoại và các thiết bị điện tử không thể sạc pin được. Lúc này mọi người mới dần quen với việc không sử dụng nó.
Căn cứ của họ đã trải qua một thời gian dài tu sửa, do đích thân giáo quan Lục dẫn đội ra ngoài năm lần mới có thể tạo ra máy móc và nguồn năng lượng cung ứng điện nhưng cũng chỉ có thể cung cấp điện trong một thời gian ngắn.
Cứ cách hai ngày, mỗi buổi tối từ bảy giờ rưỡi đến tám giờ rưỡi sẽ cung cấp điện một tiếng đồng hồ.
Mấy hôm trước có một đội tìm kiếm đã đến thành phố kỹ thuật số cách căn cứ ba mươi cây số để lấy vài chiếc máy tính mới về, nhưng cuối cùng tháp viễn thông lại bị hư hại, thêm vào là nguồn điện cung cấp không đủ nên không thể bắt internet được.
Tạ Vũ không ngờ một cô gái trông bình thường như thế lại là một nhân viên kỹ thuật nên bắt đầu thấy xấu hổ, nhưng chẳng mấy chốc đã kiềm xuống được, anh ấy lướt ngang qua An Hạ để tiến về phía trước, sau đó nói với Lộ Dao: “Lộ Dao, cô cũng đến căn cứ Hy Vọng với bọn tôi đi. Căn cứ của chúng tôi rất hoan nghênh cô và bạn bè gia nhập.”
Chân mày An Hạ khẽ nhíu lại nhưng cũng không lên tiếng ngăn cản.
Nếu như Lộ Dao là nhân viên kỹ thuật thật thì đây cũng là một nhân tài khan hiếm trong căn cứ của họ.
Lộ Dao: “Cảm ơn tấm lòng của anh nhưng tạm thời tôi không có dự định rời khỏi thành phố Cao Thăng.”
Lộ Dao quay sang nói với Tina và Chiếu Dạ: “Đi thôi, tiểu đội của Harold đã hoàn thành được bốn năm đơn rồi, chúng ta cũng phải cố lên.”
Tina quay người nhấc túi của khách hàng lên, cô bé bắt đầu thấy sốt ruột rồi: “Bốn năm đơn sao? Tư Kim và Tù Ngọc đã có thể nhận đơn một mình rồi à?”
Chiếu Dạ nắm tay cô bé, rất hăng hái: “Chúng ta cũng không thể tụt lại phía sau được.”
Tiểu đội Lộ Dao leo lên xe điện rời khỏi đây.



Bạn cần đăng nhập để bình luận